Chương trước
Chương sau
Khi lật xem sổ kiểm kê, hắn vô cùng kinh ngạc, thầm nói: “Quả nhiên đây là nơi quan trọng nhất của quân đội. Kho này đúng là phong phú”.
Huyết sâm trăm năm, cần có năm trăm công trạng để đổi lấy.
Linh chi đen trăm năm, cần có năm trăm công trạng để đổi lấy.
Huyền Tinh Hoa hai trăm năm, cần hai ngàn công trạng để đổi lấy.
Một lọ đan dược trị thương thông thường, cần hai trăm công trạng để đổi lấy.
Một lọ linh đan trị thương, cần một ngàn công trạng để đổi lấy.
...
Ở đây có rất nhiều lão dược, thậm chí có cả tiên dược, miễn là có đủ công trạng để đổi.
Dương Ân nhìn tới hoa mắt, hận không thể ôm hết số dược liệu ở đây về.
Đáng tiếc hắn chỉ có tám ngàn công trạng, nhìn thì có vẻ nhiều, nhưng ở chỗ này thực sự chẳng đáng là bao.
Đồng thời, Dương Ân cũng phát hiện, những loại dược thảo giống nhau cũng được đánh dấu ở đây, nếu binh sĩ có để cung cấp cho kho quân đội, thì cũng có thể nhận được hai phần ba số điểm công trạng.
Chênh lệch một phần ba còn lại sẽ do quân đội thu về.
Trong quân có nhiều người như vậy, lại không phải là ngày nào cũng có trận chiến, nên rất nhiều binh sĩ vì muốn kiếm công trạng cũng sẽ ở lại trong dãy núi tìm thảo dược, săn giết linh yêu, dùng những thứ này đổi lấy công trạng. Đồ trong kho của quân đội phần lớn đều đến từ sự cống hiến của binh sĩ, chỉ có số nhỏ là do hoàng triều Đại Hạ cung cấp.
Lão tướng thấy Dương Ân lật xem lâu như vậy, liền thúc giục: “Tìm được vật muốn đổi chưa?”
Dương Ân lúc này mới định thần lại, nói: “Ta tìm được rồi. Cho ta một phần Hoạt Cốt Thủy đi”.
Lão tướng nhìn sổ kiểm kê, âm trầm nói: “Hoạt Cốt Thủy số lượng rất ít, chính là linh tuyền, cần hai ngàn công trạng để đổi, ngươi là phó thống lĩnh quân đoàn Tử Thần, thì cần tới bốn ngàn công trạng”.
“Không vấn đề, đổi!”, Dương Ân không chút do dự nói.
Lão tướng lấy đi bốn ngàn công trạng trên lệnh bài của Dương Ân, sau đó nói: “Chờ ở bên cạnh, sẽ có người lấy đưa cho ngươi”.
Dương Ân không bước đi ngay, mà ở lại dò hỏi: “Không biết có thể dùng đan dược để đổi lấy công trạng không?”
Lão tướng kinh ngạc liếc nhìn Dương Ân, hỏi: “Ngươi có đan dược muốn đổi?”
“Vẫn chưa”, Dương Ân đáp lại.
“Vậy thì tránh sang một bên”, lão tướng bất mãn quát lên, rồi lẩm bẩm: “Mỗi viên đan dược đáng giá ngàn vàng, ai lại tùy tiện lấy đi đổi lấy công trạng, chưa kể việc luyện chế đan dược là việc của các luyện dược sư tôn quý, trong quân cần đan dược cũng phải mua ở Vương Thành, hàng năm không biết tốn bao nhiêu quân phí, nếu trong quân có một vị luyện dược sư thì tốt biết mấy!”
Dương Ân nghe được lời cuối cùng của lão tướng, liền hỏi lại: “Vậy nếu như ta có đan dược đổi lấy công trạng, thì sẽ tính như thế nào?”
"Trong đây đề giá bao nhiêu thì liền đổi bấy nhiêu, đổi ngang giá!", lão tướng nói chắc nịch, dừng một chút lại nói thêm: "Nếu là số lượng nhiều còn có thêm thưởng tưởng ứng, nếu như trong quân có ai là luyện dược sư thì còn có thể thăng quan tiến chức dễ dàng".
Dương Ân thật không ngờ luyện dược sư lại được xem trọng như vậy, trong lòng mừng rỡ: “Xem ra sau này ta có thể có được nhiều lợi ích hơn từ Tiểu Hắc rồi”.
Chẳng mấy chốc, đã có người tới đưa cho Dương Ân một phần Hoạt Cốt Thủy, Dương Ân rời đi với nụ cười hài lòng.
Lần này, Dương Ân không quay trở lại lều của mình, mà rời khỏi quân doanh hướng về phía dãy núi.
Khi Dương Ân tiến vào dãy núi, Tiểu Hắc đã nhảy ra ngoài, nhảy thẳng lên vai hắn hỏi: “Đã lấy được Hoạt Cốt Thủy chưa?”
“Mang tới rồi đây”, Dương Ân đáp, nâng cái lọ nhỏ trong tay lên.
“Gì ít vậy?”, Tiểu Hắc chán ghét nói.
“Vậy đã đủ chưa?”, Dương Ân hỏi.
“Miễn cưỡng đủ dùng”, Tiểu Hắc đáp.
Ngay sau đó, Tiểu Hắc bắt đầu luyện đan.
Nơi này cách quân đội không xa, nhưng Tiểu Hắc đã bố trí trận pháp xung quanh đây, nên cũng không sợ bị bọn họ phát hiện sự tồn tại của mình.
Tiểu Hắc luyện đan rất thong thả, sau khi lấy vạc thuốc ra, nó bắt đầu nhổ ra nhiều loại thảo dược khác nhau rồi chiết xuất chúng, cuối cùng thêm Hoạt Cốt Thủy vào, dùng nhiệt lượng để dung hợp tất cả các dược liệu lại với nhau, cuối cùng thu nhiệt lại, luyện thành linh đan!
Dương Ân nghiêm túc quan sát, thần đình không ngừng ghi nhớ từng động tác của Tiểu Hắc, cảm thấy việc luyện đan hình như cũng không khó khăn đến vậy, chỉ tiếc là hắn không có cách nào tự tạo nên ngọn lửa kia, chứ nếu như hắn có thể tạo ra lửa, nói không chừng cũng có thể thử luyện đan một chút.
“Ngươi cũng muốn học thuật luyện đan à?”, Tiểu Hắc như nhìn thấu tâm tư của Dương Ân.
Dương Ân liên tục gật đầu nói: “Đương nhiên, luyện dược sư rất được coi trọng mà”.
"Chờ ngươi đột phá lên cảnh giới cao hơn thì ta cũng có thể bắt đầu để cho ngươi học tập một chút, nhưng thuật luyện đan này dựa vào thiên phú, nếu không có thiên phú thì muốn học cỡ nào cũng không học được, còn nếu như có thiên phú, rất nhanh sẽ có thể thấu hiểu thông suốt", Tiểu Hắc nói.
Ngay sau đó, nó bảo Dương Ân đẩy cái nắp ra, để lộ sáu viên Hoạt Cốt đan đã thành hình bên trong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.