Đồ vật này nọ trong hộp cũng không nhiều lắm, chỉ có một miếng hắc ngọc, một thanh đoản đao cùng vài ba cuốn sách. Tuyết Y không mặn không nhạt cầm ngay đoản đao xem xét. Vỏ bọc đao đã rỉ sét, vốn màu bạch kim nay lại thành màu đen lạnh lẽo. Chui đao nhỏ ngắn, có lẽ giờ nàng cầm còn thấy lớn, nhưng chờ vài năm sau hẳn sẽ vừa tay. Chậm rãi rút đao, đập vào mắt Tuyết Y là từng tia sáng sắc lạnh phản xạ của kim loại khiến người ta cảm thấy rùng mình. Thân đao nhỏ nhắn, thân đao không có bất kì hình khắc nào nhưng lại mang một màu âm lãnh dị thường. Lưỡi đao mỏng tựa cánh, sắc bén lại mang theo mùi huyết nhục khó thấy...
Này, quả nhiên tuyệt diệu. Bàn tay nhỏ nhắn của Tuyết Y cẩn thận từng chút sờ vào thân đao, nàng thật yêu thích thứ này. Người ta thường nói chơi lửa cháy nhà, chơi dao có ngày chan hòa máu tay. Dù Tuyết Y có muốn cẩn thận bao nhiêu cũng có lúc gặp biến cố phát sinh. Mà bây giờ, thứ nàng nhìn thấy không gì khác chắc chắn là móng vuốt béo ụt ịt củamình đang tràn ngập một màu huyết tinh. Ách, nàng chỉ sơ ý lướt qua lưỡi đao một chút thôi mà, có cần phải sắc bén vậy không a.
Suy nghĩ chưa quá vài giây Tuyết Y liền không muốn để ý tới, nàng hiện thời còn phải tìm hiểu cái khác. Đặt chuỷ thủ xuống, Tuyết Y lại không nhanh không chậm cầm hắc ngọc lên đánh giá một phen. Này là một khối ngọc thô được mài thành hình phượng hoàng. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-tuyet-y/31793/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.