Chương trước
Chương sau
- Người đầu tiên trong trường học từ trước tới nay kiểm tra trắc nghiệm tổng hợp đạt điểm tối đa.
Những lời này, quanh quẩn bên tai mỗi một học sinh, như có chứa ma lựckhiến mỗi người bọn họ đều lộ ra nét mặt khiếp sợ đến ngu ngốc.
Đây chính là trắc nghiệm tổng hợp đó nha, vậy mà có người có thể đạt điểm tối đa, chuyện này có thể sao?
Đây không phải giống như Ngữ văn, Toán học hay Anh ngữ; Ngữ văn Toánhọc hay Anh ngữ đạt điểm tuyệt đối thì còn có thể, tuy rằng rất khó khăn, nhưng trong các kì kiểm tra cũng không phải không xuất hiện qua.
Song đề thi trắc nghiệm tổng hợp, còn gồm thêm ba môn Sinh vật, Vật lývà Hóa học hợp lại trong một đề, do vậy không chỉ cần trí nhớ chuẩnxác, càng đòi hỏi khả năng tính toán cực tốt.
Dưới tình huống một đề thi bao gồm nhiều kiến thức như vậy, mộtít học sinh bình thường khi kiểm tra, ngay cả bài thi đều không hoànthành hết, thế mà Gia Vệ chỉ dùng thời gian một tiếng đã hoàn thànhbài thi, hơn thế lại không sai một tẹo nào.
Điểm tuyệt đối!
Ba từ này, đại biểu cho cái gì, đối với học sinh cấp ba bọn hắnđang trong giai đoạn chạy nước rút thi tốt nghiệp trung học lớp 12 đềumong muốn có được.
Đó là vinh dự, đó là tiền tài, đó là một tấm gương đi đầu trong kì thi tốt nghiệp sắp tới!
Nhưng trong cả phòng học lúc này, còn có một người trên mặt như cũ tỏ ra rất tùy ý, dường như sớm đã nghĩ đến cái kết quả này.
Người này, không ai khác đã tạo ra thành tích chấn động - Gia Vệ.
Hắn thản nhiên từ chỗ ngồi của mình đứng dậy, không nhanh không chậmđi lên bục giảng, tiếp nhận bài thi từ trong tay chủ nhiệm lớp Trương.
- Nhất định phải cố gắng hơn nữa, nếu như có thể đạt điểm tuyệt đốitrong kì thi tốt nghiệp sắp tới, với thành tích của em nhất định có thểbước vào bất kì một trường đại học nào trong cả nước.
Chủ nhiệm lớp Trương khích lệ vỗ vỗ bả vai Gia Vệ.
Gia Vệ cười gật gật đầu, sau đó đi về chỗ ngồi của mình.
Lúc này, Gia Cát Uyển Nhi đang ngồi tại chỗ nhẹ nhàng cất bài thi củamình vào trong ngăn bàn, biểu tình của nàng lúc này không hề uểoải bởi vì thua kém Gia Vệ, mà là một loại khiến người khác đoánkhông ra, tuy rằng cau mày nhưng trong mắt nàng lại mang theo một tia hưng phấn. (DG: kết cmnr :v)
Chỉ là bây giờ không ai chú ý tới nàng nữa, tất cả mọi người đều tập trung về phía Gia Vệ đang nở nụ cười.
Một tên con trai hay xấu hổ, một tên con trai thoạt nhìn cũng khôngphải là đẹp trai, một tên con trai tuy rằng thành tích học tập khá tốt nhưng lại dễ dàng bị một số người quên lãng. . .
Ấy mà trong mấy ngày nay, hắn lại liên tục mang đến cho mọi người sự kinh ngạc lẫn khiếp sợ, để cho bọn họ không thể không nhớ kỹ hắn.
Anh ngữ max điểm, kĩ thuật ném rổ bá con nhà bà đạo, hôm nay còn làngười đầu tiên trong trường cấp ba Tân Hải đạt điểm tối đa trắcnghiệm tổng hợp.
Cũng chỉ có Vương Cường hiểu nguyên nhân là do đâu, chẳng qua hắn vẫnphi thường kinh ngạc, cho dù Gia Vệ phát dục lần thứ hai cũng không thể biến hóa kinh khủng như thế chứ.
Đây quả thực là một chuyện ngoài sức tưởng tượng.
Chủ nhiệm lớp Trương nói vài lời cổ vũ với các học sinh, lúc này mới cho lớp tan học, đã đến giờ đi ăn điểm tâm.
Rất nhiều người quây kín trước bàn của Gia Vệ, tranh nhau đoạt lấybài thi trắc nghiệm tổng hợp của hắn, cả đám vẻ mặt khiếp sợ nhìntoàn bộ bài thi, từ đầu đến cuối, không có một câu nào bị gạch đỏcả.
- Đm, tiểu tử mày cũng thần thánh vl nhỉ?
Không bao lâu sau, những người khác đã tản đi, Vương Cường một tay đoạtlấy bài thi trắc nghiệm tổng hợp của Gia Vệ, khiếp sợ thốt lên.
- Tao không phải đã nói rồi à, những câu trong này ta đều đã làm, bằng không muốn đạt điểm tối đa sao lại dễ dàng như vậy?
Gia Vệ cười khổ nói.
Hắn tuy ngoài mặt nói thế, nhưng trong lòng cũng rất nghi hoặc, trongđó đúng là có một số câu hỏi hắn từng làm qua, nhưng đại đa số vẫn làlần đầu tiên tiếp xúc, mình lại có thể kiểm tra được điểm tuyệt đối!
- Lần này cậu không phải sử dụng một ít công nghệ cao đó chứ?
Ngay trong khi Gia Vệ và Vương Cường trò chuyện, Gia Cát Uyển nhi độtnhiên đi tới bên người Gia Vệ, liếc mắt nhìn bài thi của Gia Vệ, bĩumôi nói.
Vương Cường chỉ âm thầm cười trộm, trả lại bài thi cho Gia Vệ, quay lại nói với Gia Cát Uyển Nhi:
- Lớp trưởng đại nhân có thể kiểm tra, nhưng ta có chút không hiểu,lớp trưởng đại nhân từ lúc nào lại quan tâm đến tiểu Vệ tử vậy?
- Hứ, ta mà quan tâm hắn sao?
Sắc mặt Gia Cát Uyển nhi đỏ lên, nhưng nàng vẫn cố giả bộ:
- Ta chỉ quan tâm đến thành tích của lớp mình, lần sau ta nhất định sẽ vượt qua cậu, cậu chờ đó cho ta.
Trừng mắt với Gia Vệ và Vương Cường, Gia Cát Uyển Nhi vội vàng rờikhỏi phòng học, để lại Gia Vệ cùng Vương Cường với những suy nghĩ ngổnngang.
- Nàng ta không phải thật sự thích mày chứ?
Sau một lát, Vương Cường hỏi Gia Vệ.
Gia Vệ cười khẽ lắc lắc đầu:
- Tao chả có hứng thú gì với nàng ta cả, một con cọp cái a, tao sao có thể chịu được.
- Cọp cái cũng tốt mà, sau này nếu như có ai bắt nạt mày, kêu nàng ra bảo kê.
Vương Cường cười nham hiểm.
Thấy Gia Vệ không nói câu nào, Vương Cường liền ngồi sát vào một chút, thấp giọng hỏi:
- Đối tượng hẹn hò với mày hôm thứ bảy, không phải là Gia Cát Uyển Nhi sao?
Gia Vệ trắng mắt liếc Vương Cường, nói:
- Tại sao có thể là nàng được?
- Vậy là ai nhỉ? Lớp chúng ta tuy có mấy cô em cũng khá là ngọt thịt,nhưng so sánh với Gia Cát Uyển Nhi, đừng nói là lớp chúng ta, cho dùtoàn bộ trường học này cũng không có ai đủ tuổi.
Vương Cường nhướng mày suy nghĩ.
- Mày coi trọng Gia Cát Uyển Nhi như thế, vì sao không đi thử chút đi?
Trên mặt Gia Vệ ra vẻ nghiền ngẫm, cười nói.
Vương Cường bỏ xuống bài thi của Gia Vệ, cười khan mấy tiếng:
- Tao không ngu mà đâm đầu vào chỗ chết đâu, Gia Cát Uyển Nhi quả là đệnhất mỹ nữ, nhưng nàng không phải thứ mà tao có thể 'ăn' được. Hơnnữa trước mặt nàng tao không có đủ dũng khí để nói chuyện a, nữnhân như vậy tao không dám trêu chọc đâu.
Thấy Gia Vệ cười, Vương Cường tiếp tục nói:
- Mày thì lại khác, hiện tại mày Anh ngữ max điểm, trắc nghiệm tổng hợpcũng max nốt, thành tích Toán học càng đứng nhất lớp, dù Ngữ văncủa mày không bằng Gia Cát Uyển Nhi nhưng cũng dư sức xếp trên nàng,tuyệt đối hơn nàng là cái chắc, mày mà tấn công Gia Cát Uyển Nhi, taobảo đảm nắm chắc chín phần có thể cưa đổ nàng. Sao hả? Tao cung cấp tài chính cho mày, mày thử xem sao?
- Đừng nói mấy chuyện này nữa, còn hơn một tháng là thi tốt nghiệp rồi,tao giờ chỉ muốn nhanh nhanh đến kì thi thôi, chấm dứt thời học sinh cấp 3 của mình.
Gia Vệ lắc đầu đáp.
Vương Cường cũng thở dài, không chỉ thấy tiếc cho Gia Vệ, mà bản thânhắn cũng luyến tiếc cuộc sống của thời học sinh cấp 3 đang dầndần kết thúc.
Nhưng đúng lúc đó, một thanh âm dễ nghe vô cùng quen thuộc đột nhiên vang lên.
- Gia Vệ, em bây giờ có bận gì không?
Nghe được giọng nói này, không chỉ Gia Vệ mà Vương Cường đều giật mình quay về nơi phát ra tiếng nói, người gọi Gia Vệ không phải ai khác,chính là cô giáo xinh đẹp của bọn hắn - Liễu Tình.
Vương Cường thấy thế, đầu tiên hơi sửng sốt, sau đó vẻ mặt quái dị liếc mắt nhìn Gia Vệ, đè thấp âm lượng:
- Tao đi ăn trước đây, có cần mua cho mày một ít hay không?
Gia Vệ lắc đầu, Vương Cường không chần chờ nữa nhanh chóng rời khỏi, phòng học gần như không còn một ai.
Chỉ là vừa mới xuống cầu thang, Vương Cường vẻ mặt khiếp sợ biểu hiện ra ngoài, sau đó thấp giọng lẩm bẩm:
- Không thể nào chứ, chẳng lẽ đối tượng mà tiểu Vệ tử hẹn hò là cô Liễu? Thằng loz này, cũng quá mạnh mẽ đi.
Lúc này, trong phòng học, Liễu Tình đứng ở trước cửa, Gia Vệ ngồi trên bàn của mình, hai người nhìn nhau không nói câu nào.
Mãi cho đến khi bạn học đi ăn trưa về, Gia Vệ mới rời khỏi, cùngLiễu Tình tới chỗ giao nhau giữa phòng làm việc và khu dạy học.
- Cô Liễu, tìm em có chuyện gì không?
Tới nơi Gia Vệ liền dừng lại, bình tĩnh hỏi Liễu Tình.
Giọng điệu cung kính, như một học sinh với một cô giáo, không có một điểm càn rỡ nào.
Liễu Tình định nói gì đó, nhưng nhìn biểu tình của Gia Vệ, nàng thủy chung không có nói ra.
Mãi gần mười phút sau, chỗ này đã xuất hiện một ít học sinh, Liễu Tình mới mở miệng nói:
- Sự việc ngày hôm trước, cô thực sự xin lỗi em.
Thanh âm tuy rất nhỏ, nhưng Gia Vệ vẫn cảm nhận được sự run rẩy trongđó, có điều nghe Liễu Tình nói như vậy, sắc mặt Gia Vệ lập tức biếnđổi.
Thân là một cô giáo, lại bỏ đi tôn nghiêm của mình để xin lỗi mộthọc sinh, trong khi đó chuyện này bản thân nàng cũng không sai chútnào!
Điều này phải cần dũng khí như thế nào mới có thể làm được?
Gia Vệ đột nhiên hiểu ra, đây là bởi vì Liễu Tình không muốn hắn từchuyện này mà dở dang việc học tập, ảnh hưởng đến kì thi tốt nghiệpcủa bản thân.
- Cô không sai gì cả, người nên nói xin lỗi hẳn là em mới đúng.
Gia Vệ lộ ra bộ dáng tươi cười trả lời.
Liễu Tình lúc này nhìn thẳng về phía Gia Vệ, nàng thấp giọng nói:
- Ngày hôm trước, cô sở dĩ hành động như thế là vì trước đây cũngchưa từng có bạn trai nào, cũng chưa nói chuyện yêu đương bao giờ. Hơnnữa quan hệ giữa hai ta là quan hệ thầy trò, không nên phát sinh những chuyện như thế.
Giờ phút này Liễu Tình trông giống như một tiểu cô nương, nói chuyện cũng líu ra líu ríu, sợ bị người khác nghe được.
Nét cười trên mặt Gia Vệ càng đậm, hắn dù không hết hi vọng với LiễuTình, nhưng đã từng có suy nghĩ buông bỏ, mà hôm nay trong lòng lại bùng lên một ngọn lửa tự tin.
Đồng thời trong lòng tràn đầy hưng phấn, Liễu Tình chưa nói chuyện yêu đương bao giờ, cũng không có bạn trai, chẳng phải nói đó chính là nụhôn đầu tiên của nàng sao?
- Là em không đủ ưu tú, nhưng em sẽ không từ bỏ đâu, Tình tỷ, sau khi vào đại học, em nhất định sẽ khiến chị thích em.
Gia Vệ kiên định nói, tự tin mười phần, lúc này hắn cũng không có hành vi nào quá lố.
Đôi mắt xinh đẹp của Liễu Tình hơi nhíu lại, cuối cùng đành thở dài:
- Đừng vì chuyện này để ảnh hưởng tới kì thi, có được không?
Gia Vệ gật đầu nói:
- Sẽ không đâu, kì thi này em nhất định sẽ đạt thành thích tốt nhất, để bản thân em có thể xứng với chị.
Gia Vệ vẻ mặt chân thành, không hề đùa giỡn, nhưng Liễu Tình không cóbất kì biểu hiện gì, chỉ gật đầu sau đó xoay người rời khỏi.
Nguyên nhân chủ yếu nàng tới đây đó là không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng tới Gia Vệ, mà lần hắn dám làm bậy kia, trong nội tâm nàng vẫncòn phi thường bất mãn.
Gia Vệ hiện tại đã thay đổi một chút, nhưng người hắn trông vẫn còn hơigầy, đeo cặp kính mắt dày cộp, bất luận cô gái nào trông thấy bộdáng này của Gia Vệ cũng không thể động tâm.
Nhưng Gia Vệ của chúng ta có lòng tin, mắt của hắn, đeo hay không đeokính đều có thể nhìn thấy rõ ràng, nhưng hắn không muốn thay đổi quálớn, dù sao cũng sắp tới kì thi tốt nghiệp, hắn không muốn lộ ra vẻ bấtthường quá mức nào làm mọi người nghi ngờ.
Song khi đã thi đậu vào trường mà hắn muốn, hắn phải cho tất cả mọi người thấy hắn đã không còn là hắn của ngày xưa.
Nhìn thân ảnh Liễu Tình biến mất tại cổng ký túc xá, trên mặt GiaVệ vẫn duy trì nụ cười, không có tan biến mà càng ngày càng đậm.
Không đứng ở đây nữa, Gia Vệ đi về phòng học của mình, giờ đi ăn không còn kịp nữa rồi.
Nhưng mà vừa đi tới cửa phòng học, Gia Vệ khẽ nhíu mày, lớp của bọnhọ có ba cái chổi lau nhà, nhưng lúc này đều bị đứt đoạn, đầu chổi rơi trên mặt đất, cán chổi lại biến mất không thấy đâu.
Giờ đây mọi người đang vây quanh trước cửa phòng, từ trong đó truyền ra những tiếng mắng chửi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.