Nhìn vẻ mặt ngu ngơ của Gia Vệ, Thỏ mang vẻ mặt khinh bỉ, nói: “Sau này có cái gì không biết, trực tiếp đi hỏi ta là được, giờ ta đi trước mua cái vũ khí đây”.
Nói xong, Thỏ liền rời đi.
Lúc này Gia Vệ cũng từ trong khiếp sợ tỉnh lại, có điều bây giờ tim vẫn đập nhanh như cũ, thông tin từ Thỏ quả thật làm cho Gia Vệ khiếp sợ đến tột đỉnh.
Một nơi như vậy, ngay cả bên ngoài đều không biết đến sự tồn tại, có thể thấy được chỗ này quan trọng tới cỡ nào.
Mà hắn cùng với Vương Cường lại có thể tiến nhập vào cái nơi này, như vậy cha của bọn họ rốt cục có thân phận gì?
“Không biết…” Gia Vệ sững sờ nói: “Cha cùng chú Vương cũng là từ nơi này đi ra đi?”
Thế nhưng rất nhanh Gia Vệ lại không giải thích được, nếu như cha hắn cùng cha của Vương Cường đi ra từ nơi này, bọn họ ít ra cũng phải là thiếu tá mới đúng, đồng thời nếu như làm nhiệm vụ thu được huyết sắc cống hiến điểm, chí ít cũng phải là một cái triệu phú, nhưng hiện tại, hai người bọn một người là bảo vệ trông cửa sòng bạc, một người làm lao động tự do, một năm cũng chỉ kiếm được bốn năm vạn, đâu có giống như một thiếu tá hay một nhà triệu phú?
Không hiểu, Gia Vệ thật sự không hiểu được, hắn hận bây giờ không thể trở về hỏi cha hắn một chút, chỉ là điện thoại di động của hắn sau khi tới đây đã bị lấy đi, đồng thời Gia Vệ không ngu ngốc nghĩ rằng nơi này có thể tùy tiện rời đi.
“Có điều ở đây thật sự là một nơi tốt để kiếm tiền”. Sau một lát, trên mặt Gia Vệ lại hiện ra bộ dáng tươi cười.
Về phần cái gì đó thiếu tá, Gia Vệ cũng không muốn, thế nhưng cái huyết sắc cống hiến điểm kia cùng chuyện tiền bạc cũng hấp dẫn Gia Vệ.
Một điểm huyết sắc cống hiến có thể đổi một triệu nguyên, Gia Vệ ở chỗ này hơn ba tháng, chỉ cần có được mười điểm huyết sắc cống hiến thì có thể có được 10 triệu nguyên rồi.
Có điều nếu để cho chín người khác ở đây biết suy nghĩ của Gia Vệ bây giờ, nhất định sẽ khiếp sợ cho rằng Gia Vệ là một thằng khờ.
Lấy điểm huyết sắc cống hiến đổi lấy tiền, đối với Gia Vệ nghĩ đây là công dụng duy nhất của điểm huyết sắc cống hiến, nhưng đối với chín người khác thì cho dù là bất kì tình huống gì, chuyện đó cũng sẽ không xảy ra trên người bọn họ.
Đây chính là huyết sắc cống hiến điểm, chính là có thể đổi lấy rất nhiều thiết bị huấn luyện, thậm chí trực tiếp dùng cái huyết sắc cống hiến điểm này xin một cái quân hàm cao.
Dùng điểm huyết sắc cống hiến đổi lấy tiền?
Cái này cũng chỉ có Gia Vệ mới có thể nghĩ đến.
Ổn định lại tâm trạng một chút, Gia Vệ cũng không nhìn cái chuôi chủy thủ này nữa, trực tiếp ngẩng đầu ưỡn ngực hướng về phía sau đi tới.
Thậm chí đi đến bên cạnh cái dao găm, Gia Vệ cũng không hề liếc mắt nhìn, kẻ có tiền sẽ coi trọng cái dao găm giá 150 điểm cống hiến ư?
Có điều, vũ khí Gia Vệ dùng qua cũng chỉ có dao găm, cho nên đó là lý do hắn đặc biệt chú ý đến những dao găm có giá cao.
Không lâu sau, Gia Vệ nhìn thấy ở phía trước hàng thứ hai có một cây dao găm khiến hai mắt hắn sáng lên.
Thân cây dao găm, ngắn khoảng nửa thước, có điều trên thân dao găm lại có rất nhiều rãnh huyết nhỏ, những rãnh này đều là hướng ngược lại, khiến người ta có thể tưởng tượng ra dao găm này nếu đâm vào thịt rồi rút ra thì sẽ là cảnh tượng như thế nào. (DG: trước ta có 1 cái dao như này, dao găm chế, sáng loáng, sắc ngọt, chém rau như chém cỏ Biểu tượng cảm xúc pacman, chỉ là chưa xin huyết bao giờ, cực thích nó, mà cuối cùng bị thằng bạn nó xin đểu mất :’(, éo đòi lại đc)
Hơn nữa, trên mũi dao có thêm răng cưa thật nhỏ, độ sắc bén của răng cưa cũng không ảnh hưởng chút nào tới độ sắc bén của dao găm, trái lại còn tăng thêm lực phá hoại.
Nếu như lúc khảo hạch dùng cái dao găm này, Gia Vệ tin tưởng không mất nhiều công sức cũng có thể liệp sát cái con hổ kia, dù sao cái dao găm như vậy, cho dù là đâm tới trên đùi hay trên người con cọp cũng có thể làm cho nó bị trọng thương.
Về phần mãng xà, Gia Vệ càng có lòng tin, sức sống của mãng xà tuy là mạnh, thế nhưng Gia Vệ không chặt đứt thân thể nó, mà là lấy dao găm đâm cho nó đau đớn vô cùng, đồng thời lấy răng cưa cùng rãnh huyết trên dao găm phá hư hệ thần kinh của mãng xà, mặc dù là không thể đơn giản tiêu diệt mãng xà, cũng khiến nó đau nhức không có lực phản kháng.
Nhìn giá cả, chỉ một nghìn điểm cống hiến, Gia Vệ không chút do dự ấn xuống cái nút màu xanh kia.
Không bao lâu sau, trong đầu Gia Vệ xuất hiện thông tin khấu trừ một nghìn điểm cống hiến, đồng thời tại trước người hắn, mở một cái cửa nhỏ, một cái khay nâng một cái dao găm hiện ra.
Đồng thời ở trên khay, viết hai chữ “Khấu Xỉ”
Cái này cũng chính là tên gọi của cái dao găm này.
“So với dao găm đã dùng qua có kích cỡ tương tự, vừa hay thuận tiện”. Gia Vệ lặng lẽ cười, liền đem dao găm cắm vào túi da bên hông mình.
Vẫn không dừng lại, Gia Vệ tiếp tục tìm kiếm vũ khí dùng thích hợp cho mình.
Không bao lâu, Gia Vệ lại dừng lại.
Trước người hắn, là một thanh tiểu đao tầm 10cm, cây tiểu đao này mỏng như cánh ve, nhưng mặt ngoài tiểu đao phi thường thô ráp, có điều lưỡi dao lại lóe ra ánh sáng sắc lạnh.
“Thiền Dực” đao!
Đây là tên gọi của tiểu đao, đao nhỏ có thể giấu trong lòng bàn tay, là vũ khí sắc bén giết người vô thanh vô tức, Gia Vệ biết hành động lần này rất có thể cần giải quyết một số người mà không gây một tiếng động, cây tiểu đao này vừa lúc cần tới.
Gia Vệ bây giờ cũng đã không có cái gì gánh nặng trong lòng, theo như nhiệm vụ, rất có thể lần này phải mở ra sát giới, nhưng đối với lần sát giới này, Gia Vệ thật đúng là không có lo lắng cùng phản cảm gì.
Dù sao người cần giết đều là những người đáng chết.
Cũng không chần chờ, Gia Vệ trực tiếp dùng 1300 điểm cống hiến mua luôn cái Thiền Dực đao này.
Đem Thiền Dực đao cầm trong tay, giấu ở bên trong hai ngón, ngay cả không cần dùng lực cánh tay, chỉ cần dùng sức mạnh nơi ngón tay cũng có thể làm cho Thiền Dực đao bay ra giết người.
Đồng thời ở trên chuôi Thiền Dực đao, có một sợi tơ mảnh rất khó nhìn thấy, gốc sợi tơ có ánh lên sắc kim loại, cho dù là Gia Vệ lấy sức kéo cũng không đứt được.
“Có thể dùng rời tay, cũng có thể dùng không cần rời tay, thật tốt”. Trên mặt Gia Vệ lộ ra một nét tươi cười.
Tiếp đó, Gia Vệ lại nhìn xem, tới hàng thứ ba, xuất hiện trong tầm mắt Gia Vệ không còn là vũ khí lạnh nữa mà là các vũ khí nóng.
Đứng đầu tiên, đương nhiên là súng lục, các loại súng lục đều nằm một chỗ, nếu cần thì chọn.
Tiếp theo, là súng tiểu liên có sức phá hoại mạnh, thậm chí còn có Gatling Gun, cuối cùng còn có ống phóng rocket, ở đây quả thực chính là cái kho vũ khí, các loại vũ khí đều có, chỉ thiếu máy bay ném bom cùng tên lửa đạn đạo mà thôi.
Tuy nhiên Gia Vệ không hề nghi ngờ nếu như quả thật có người tấn công nơi đây thì máy bay ném bom cùng tên lửa đạn đạo nơi đây đều có thể lấy ra.
Cuối cùng Gia Vệ quyết định không mua vũ khí nóng, thứ nhất là vì hắn không biết dùng, thứ hai nữa là hắn không muốn dùng.
Dù sao Gia Vệ không muốn làm quân nhân, tới nơi này huấn luyện ba tháng, dùng vũ khí lạnh để hoàn thành nhiệm vụ, thứ nhất là có được huyết sắc điểm đổi lấy ít tiền, thứ hai là trừng phạt những phần tử phi pháp.
“Thế nào, ngươi đã chọn xong vũ khí chưa?” Không bao lâu, Thỏ đi tới trước người Gia Vệ, hỏi.
Gia Vệ gật đầu, cười nói: “Đã chọn xong”.
Cùng lúc, Gia Vệ cũng nhìn về vũ khí đã chọn trên người Thỏ, đó là một thanh chủy thủ tinh xảo, bề mặt sang bóng trơn láng, nhưng Gia Vệ cũng nhớ rõ, cái chủy thủ này không rẻ, so với Thiền Dực đao của hắn còn đắt hơn, bởi vì cái chủy thủ này có thể một phát chém đứt tóc, sắc bén không gì sánh được.
Nếu là thời cổ đại, cái chủy thủ này cũng được xem là thần binh rồi, thế nhưng thời hiện đại, mặc dù là rất sắc bén nhưng cũng có thể bị phá hỏng.
“Dùng thứ máu tanh như thế ư?” Thỏ nhìn dao găm của Gia Vệ, khuôn mặt xinh đẹp nhăn lại.
“Haha, nếu đánh nhau, thì cần phải đổ máu, khi đó vũ khí có lực sát thương lớn đương nhiên là tốt”. Gia Vệ cười khổ nói.
Giết người còn cần phải chú ý cái gì máu tanh hay không máu tanh hay sao?
Gia Vệ sửng sốt, trong nhiệm vụ rõ ràng nói có thể giết người mà.
Thỏ tiếp tục nói: “Nhiệm vụ của chúng ta là phá hủy hầm mỏ, cứu người bị hại ra, về phần những phần tử phạm pháp thì giao cho cảnh sát xử lý không được sao?”
“Phòng ngừa ngoài ý muốn, chúng ta vẫn là cần chuẩn bị tốt để giết người”. Gia Vệ nhíu mày nói, nếu như một mực đặt hạn chế cho bản thân thì nguy hiểm càng lớn.
Thỏ bĩu môi, nói: “Ta dù sao cũng không giết người”.
“Ngươi đi theo lấy một cái huyết sắc cống hiến điểm thật không thế?” Hỏa Thương từ phía sau Thỏ đi tới, trên mặt lộ ra nét tươi cười bình thản, nói.
“Hừ, nếu như các ngươi không nhận nhiệm vụ này, chỉ cần một mình ta cũng có thể hoàn thành”. Thỏ không phục hừ một tiếng, nói.
Hỏa Thương cười lắc đầu, cũng không có phản bác, chỉ là nói rằng: “Chuẩn bị sẵn sàng đi, đừng để mình rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, tuy chúng ta đã tiếp thu huấn luyện siêu cường, có một thân lực lượng không tầm thường, nhưng vẫn có thể phát sinh việc ngoài ý muốn đấy”.
Thỏ mặt mũi nhăn nhó, nhưng cũng không nói gì, nàng lần thứ hai đem cái chủy thủ sắc bén của mình cầm trong tay bắt đầu chơi đùa, thế này cũng có thể nói rõ thái độ của nàng bây giờ đi.
Không bao lâu sau, tất cả mọi người đi tới cửa kho vũ khí, mỗi người đều được chọn vũ khí ưng ý, có người chọn vũ khí lạnh, có người chọn vũ khí nóng, đương nhiên cũng có người chỉ đến đi dạo một vòng, binh khí của hắn cũng đã sớm ở trong người rồi.
“Mỗi người bỏ ra 1000 điểm cống hiến đi mua một bao thuốc con nhộng chuyên trị thương đi, dù sao nhiệm vụ lần này của chúng ta có thể sẽ bị thương, còn sinh bệnh thì rất ít khả năng xảy ra”. Hỏa Thương quay qua mọi người nói.
Lúc đó, lông mày Gia Vệ liền nhăn lại, Thỏ liền nói khẽ với hắn: “Chẳng lẽ ngươi không biết trong vòng tay có chức năng tiêm thuốc?”
“Ta biết”. Gia Vệ gật đầu nói.
Gặp Gia Vệ mang vẻ mặt nghi hoặc như cũ, Thỏ liền liếc mắt nhìn Gia Vệ, nói: “Thuốc con nhộng, chính là dùng kỹ thuật Nano làm ra thuốc, đem con nhộng đặt bên trong vòng tay, nếu như thân thể ngươi xuất hiện thương tích, chương trình trong vòng tay sẽ theo tình huống thân thể ngươi mà tiêm thuốc vào”.
“Vòng tay này rốt cục là vật gì? Ta thế nào lại có cảm giác vòng tay nhỏ này có vô số chức năng?” Gia Vệ hơi sững sờ, cười khổ hỏi.
Từ lúc khảo hạch mang theo vòng tay, Gia Vệ cảm thấy vòng tay này quá thần bí, có các loại chức năng, thậm chí có thể cùng hệ thần kinh người trao đổi, đem tin tức cùng hình vẽ trực tiếp hiện ra trong đầu người, loại năng lực này, Gia Vệ ngay cả nghe nói đều chưa từng nghe qua, hẳn là không tồn tại kỹ thuật như thế trên thế giới mới đúng.
“Đừng tỏ ra nhà quê được không?” Thỏ bĩu môi, nói: “Có rất nhiều kỹ thuật, không thể công khai với nhân loại, cái vòng tay này, kết hợp không biết bao nhiêu loại khoa học kỹ thuật, giá trị lại càng không cần phải nói, có điều đáng tiếc mỗi vòng tay chỉ có thể cho một người dùng, nếu như chúng ta cưỡng chế tháo vòng tay xuống, hậu quả chính là vòng tay tự báo động hỏng, thậm chí ta nghe nói chương trình trong vòng tay sẽ tự động phán đoán tình huống của chủ nhân, nếu có bất thường vòng tay còn có thể tự bạo, đem chủ nhân nổ tan thành tro.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]