Chương trước
Chương sau
Ánh mắt mọi người lần thứ hai tập trung ở trên người Gia Vệ, mà ngay cả những bạn học khác, cũng đều dừng bút lại, nhìn về phía Gia Vệ.

Hai giờ trôi qua Gia Vệ còn không có nộp bài thi sớm, tất cả mọi người cho rằng Gia Vệ gặp phải câu khó, khó có khả năng thi đạt điểm tối đa, ai biết chỉ còn 20 phút nữa là cuộc thi sẽ kết thúc, Gia Vệ vậy mà lại đứng lên.

Gia Vệ lúc này đứng dậy nộp bài, làm cho mọi người cũng không quá mức chấn động, nhưng sự kinh ngạc lại không nhỏ.

Chỉ dùng hai giờ, đã làm xong toàn bộ bài thi, trong số thí sinh dự thi thì giờ cũng có lác đác vài ba người đang soát lại bài thi, thế nhưng giống như Gia Vệ có lòng tin làm hoàn toàn đúng, hầu như không có ai.

Mà ngay cả Gia Cát Uyển Nhi cũng vậy, nàng lúc này cũng đã làm xong hoàn toàn bài thi, đồng thời mỗi một câu hỏi đều làm xong, thế nhưng nàng cũng không dám nộp bài thi sớm, tại vì nàng không có lòng tin toàn bộ đều chính xác hết.

- Gia Vệ, làm xong rồi sao?

Hầu lão sư cùng Trương sư đều đi tới bên người Gia Vệ, mở miệng hỏi.

- Thưa thầy, em làm xong rồi.

Gia Vệ đem bài thi đưa cho Hầu lão sư, trả lời.

Trương lão sư nhìn Hầu lão sư đã tiếp nhận bài thi, vẻ mặt thành thật hỏi:

- Có nắm chắc thi được điểm tối đa không?

- Chắc chắn có thể thi đạt điểm tối đa, xin thầy cứ yên tâm.

Gia Vệ cười nói, lúc này lòng tin của hắn còn lớn hơn thời điểm thi số học cùng ngữ văn.

Thi trắc nghiệm tổng hợp, Gia Vệ cũng không phải làm chậm, cũng không phải gặp phải câu hỏi khó gì, mà là hắn không muốn làm cho Trương lão đầu thất vọng, cho nên một điểm cũng không thể để mất.

Bởi vậy, hắn dùng một giờ thời gian để làm xong hoàn toàn bài thi, sau đó lại dùng một giờ thời gian để kiểm tra lại ba lần, sau khi xác định không có sai sót nào, lúc này mới nộp bài thi.

- Chí ít phần vật lý, em có thể thi được điểm tối đa là được rồi.

Vài phút sau đó, Hầu lão sư mở miệng nói.

Tất cả mọi người đều sửng sốt, phần vật lý là phần khó nhất trong trắc nghiệm tổng hợp, vật lý mà có thể thi đạt điểm tối đa, hóa học, sinh vật cùng những phần cơ bản lại còn sợ không đạt điểm tối đa sao.

- Tốt lắm, trở về ôn tập Anh ngữ đi, cố hết sức đạt danh hiệu quán quân trong kì thi này nhé

Trương giáo viên vẻ mặt tươi cười nói.

Nghe câu nói của Trương lão sư, tất cả mọi người trong phòng đều sửng sốt. Quán quân, đạt được danh hiệu so với đạt điểm tối đa hai kì thi trước không giống nhau, điểm tối đa là bảy trăm năm mươi điểm, nếu như Gia Vệ có thể thi được bảy trăm năm mươi điểm, vậy thì đã chắc chắn sáng tạo ra một truyền thuyết lưu danh muôn thưở.

Gia Vệ nghiêm túc gật đầu, nói:

- Thầy yên tâm, em sẽ cố gắng hết mình.

Trương lão sư gật đầu, Gia Vệ liền đứng dậy rời khỏi phòng học.

Bây giờ cách thời điểm hết giờ còn 20 phút, hai vị giáo viên kiểm tra một chút bài thi của Gia Vệ, lúc này mới yên tâm đặt ở trên bàn, sau đó lập tức nhắc nhở các thí sinh còn lại, thời gian thi sắp hết.

Gia Cát Uyển Nhi lúc này cũng đã kiểm tra lại bài thi hai lần, hai lần kiểm tra đều tra ra một ít sai sót, ngay lập tức sửa chữa lại, những câu còn lại Gia Cát Uyển Nhi kiểm tra không ra.

Nàng không có nộp bài thi sớm, tuy rằng đã kiểm tra hai lần, nhưng nàng không có lòng tin thi được điểm tối đa, chỉ có thể đợi thời gian kết thúc rồi mới nộp bài.

Không lâu sau, tiếng chuông kết thúc cuộc thi vang lên, trong phòng thi, đám học sinh hoặc là mang trên mặt thần sắc hưng phấn, hoặc là mang trên mặt thần sắc chán nản mà nộp bài.

Có người ôn tập đầy đủ, cuộc thi lần này làm rất tốt, tất cả các câu hỏi đều thuận buồm xuôi gió. Mà những người ôn tập không đầy đủ, cũng có thể là do tâm lý không tốt, làm bài chính là một sự dày vò, thi có hơn hai giờ mà lại giống như chạy hơn mười km, để cho thể xác cùng tinh thần bọn họ đều vô cùng mệt mỏi.

- Độ khó của đề lần này, so với những đề trắc nghiệm tổng hợp bình thường còn dễ hơn một chút, thi tầm hai trăm bốn năm điểm chắc là được.

Vương Cường vừa mới đi từ trên tầng dạy học xuống, sau khi nhìn thấy Gia Vệ, cằm ngửa thật cao nói.

- Thi được tầm hai trăm bốn năm điểm, nói cách khác, chỉ riêng cái môn này, mày đã vứt đi 50~60 điểm.

Gia Vệ cười phân tích sự mâu thuẫn.

- Đề tất cả ba trăm điểm, vứt có 50~60 điểm, chẳng đáng là bao?

Vương Cường bĩu môi, nói:

- Tao nếu như biến thái giống như mày, có khi toàn bộ bốn môn thi cộng lại tao vứt không nổi 50~60 điểm, nhưng ca là người bình thường, không phải loại biến thái.

Gia Vệ cười khổ lắc đầu, nói:

- Cố hết sức đừng để mất điểm đi, nghe cha tao nói, Vương thúc muốn cho mày bước vào một trường quân đội tốt nhất, trừ huấn luyện tốt khi ở nhà ra, điểm thi vào trường đại học cũng không được thấp, mày bây giờ rất nguy hiểm a.

- Mịa.

Trừng mắt nhìn Gia Vệ, Vương Cường nói:

- Lão đầu nhà tao nói, chỉ cần thời điểm tao thi vào trường đại học phát huy ra trình độ bình thường, lại tại thời gian huấn luyện biểu hiện tốt một chút, là có thể trực tiếp bước vào trường quân đội tốt nhất rồi.

- Thi vào trường quân đội tốt nhất lại dễ dàng như vậy sao?

Gia Vệ lắc đầu, cười khổ nói.

- Không biết, có thể cha tao có cửa sau thì sao, vả lại ngay cả Gia thúc cũng nói, sự tình đã nắm chắc tám chín phần mười, cho dù tao thi không được điểm cao, cũng không thành vấn đề.

Vương Cường nhíu mày lại nói.

- Vương thúc cùng cha tao đều đã xuất ngũ, bọn họ còn có thể có cửa sau gì? Mày hay là cố mà thi cho tốt, còn một tháng thời gian nữa, cố hết sức mà thi cho điểm cao lên, như vậy Vương thúc cũng không cần phải đi xin người ngoài giúp đỡ.

Gia Vệ cau mày nói.

Vương Cường lúc này cũng như là nghĩ đến cái gì đó, sau một lát, hắn mở miệng nói:

- Lão đầu nhà tao, mà lại chịu đi xin giúp đỡ từ người khác sao? Nghe ngữ khí của ổng, phảng phất ổng nói được làm được, câu nói đầu tiên giống như đã nắm chắc vậy!

- Ba của mày nếu như là tướng quân, có khi còn có tác dụng.

Gia Vệ lắc đầu cười nói.

- Nếu là ổng là tướng quân, tao còn phải quan tâm cái này sao?

Vương Cường bĩu môi, bất quá sau một lát, tiếp tục nói:

- Mày biết không, cái ngày mà mày bị cảnh sát bắt về cục, cha tao cùng cha của mày đều phi thường xác định mày không có chuyện gì, vì thế tao mới không kêu bọn họ đi tìm mày, cũng không biết bọn họ vì sao lại có lòng tin lớn như vậy.

- Mày nói lấy đâu ra lòng tin lớn như vậy á? Tao cũng không làm gì phạm pháp, tao là người bị hại, chúng ta là người có lý, làm sao có thể có việc gì?

Gia Vệ nhíu mày, nói thẳng.

- Có lý thì có được ích lợi gì?

Vương Cường mặt lộ vẻ giận dữ, nói:

- Nếu như không phải cái tên thiếu tá kia tìm nhầm người, bọn họ sẽ thả mày đi ra sao?

Nhớ tới chuyện xảy ra ở cục cảnh sát ngày ấy, Gia Vệ không khỏi nở nụ cười khổ.

Thật không biết cái tên thiếu tá kia nghĩ như thế nào, đã biết là mình tìm nhầm người mà vẫn còn mắc thêm sai lầm nữa, vậy mà không tiếc đắc tội với một vị thiếu tướng.

Chẳng qua Gia Vệ cũng có thể lý giải, người đã tham gia quân ngũ, đã nói là giữ lời, bằng không hắn sẽ cảm giác mình mình bị sỉ nhục.

- Nếu như không phải vì tham gia cuộc thi thử này, ngày hôm đó tao sẽ cố ý thua rồi, để theo cái tên thiếu tá kia đi huấn luyện, nhất định có thể huấn luyện tốt hơn hẳn.

Gia Vệ cười nói.

- Hắc hắc, không biết cái người thiếu tá mà mày nói kia cùng lão đầu nhà tao gặp mặt sẽ như thế nào, tính tình bạo lực như nhau, hai người nếu như đánh nhau, không biết người anh em kia có thể hay không đánh thắng được lão đầu nhà tao.

Vương Cường lặng lẽ nói, ngày đó nghe Gia Vệ miêu tả, Vương Cường liền ngay lập tức cảm thấy hứng thú với vị thiếu tá kia.

- Không nhất định đâu, lấy cảm giác của tao, thực lực của tên thiếu tá kia không kém nhiều lắm so với Vương thúc.

Gia Vệ sắc mặt nghiêm túc lắc đầu, nói:

- Một quyền của Vương thúc suýt chút nữa đem tao đánh lên cơn sốc, mà tên thiếu tá kia, hai chân bất động chỉ dùng tay trái mà đã có thể để cho tao hao hết khí lực toàn thân, vẫn chỉ khiến chân hắn động một chút, hai người đều là cao thủ cả.

- Cao thủ cái gì, không phải chỉ là ở trong bộ đội huấn luyện hai năm sao, chúng ta huấn luyện hai ba tháng là có thể quật ngã bọn họ một cách đơn giản thôi.

Vương Cường khinh thường nói, bất quá giống như Gia Vệ trong lòng cũng cảm thấy khiếp sợ.

- Cao thủ hay là cao tay, để xem mày có chịu học công phu hay không.

Gia Vệ bước nhanh hơn, nói:

- Bất quá, trước tiên đem văn học cho thật tốt rồi hãy nói tới võ, hai anh em chúng ta, thử xem có thể hay không làm một đôi văn võ song toàn.

- Mày văn võ song toàn là đủ rồi, tao chỉ cần chuyên võ thôi

Vương Cường cũng bước nhanh hơn, nhếch miệng nói.

Hai người không hề nghi ngờ nữa, đều cùng đi về phía nhà Gia Vệ, Vương Cường cũng không trở về nhà mình, ở nhà Gia Vệ ăn uống, lát nữa lại cùng Gia Vệ đi đến trường.

Kỳ thi thử thứ nhất vẫn còn phải thi một môn cuối cùng, chính là môn Gia Vệ thi hai đến ba lần đạt điểm tối đa – tiếng Anh, có thể nói, quán quân Gia Vệ, đã xác định được rồi.

- Mẹ nuôi, cơm nước buổi tối chuẩn bị nhiều lên một chút nha, ba mẹ con cũng sẽ qua đây, để tiễn đưa Gia Vệ lên đường.

Đi vào trong nhà Gia Vệ, Vương Cường trực tiếp quay qua Trương Dung nói.

Lúc này, Gia Hồng Ngạo không có ở nhà, đã ra ngoài đi dạo rồi, thương thế của ông tuy rằng đã tốt lên, nhưng công ty vẫn cho ông mười ngày nghỉ ngơi, để cho ông có nhiều thời gian mà tĩnh dưỡng.

Đương nhiên, đây cũng do công ty cho người điều tra, sau khi biết được quan hệ của Gia Hồng Ngạo với Gia Vệ, đã đưa ra quyết định này.

Trải qua sự tình ở cục cảnh sát ngày đó, trong thời gian ngắn không ai dám lôi chuyện kia ra trêu chọc Gia Vệ, đồng thời bọn họ còn phải bảo hộ cho Gia Vệ, nếu như Gia Vệ xảy ra chút gì đó, tình nghi lớn nhất chính là bọn họ.

Chẳng qua ba bốn tháng sau đó, bọn họ có thể ra tay đối phó với Gia Vệ hay không, cũng không biết được.

Ngay thời điểm Gia Vệ đang cùng Vương Cường ôn tập trong phòng, chuông điện thoại di động của Gia Vệ vang lên, thấy trên màn hình hiện lên hai chữ 'Chu Hạo', Gia Vệ lập tức nhận điện thoại.

Vừa lúc hắn cũng có chuyện muốn nói với Chu Hạo, hắn sau khi thi thử xong phải đi rồi, chuyện thủ tục trúng tuyển, còn cần sớm nói cho Chu Hạo biết một chút.

- Vẫn còn một môn thi cuối cùng, cảm giác mình thi như thế nào đây?

Gia Vệ vừa mới nhận điện thoại, Chu Hạo liền mở miệng hỏi.

- Chu Giáo sư, anh yên tâm đi, em dự định chỉ tham gia vào kỳ thi thử thứ nhất này mà thôi.

Gia Vệ cười nói, Chu Hạo là ca ca của Liễu Tình, Gia Vệ tự nhiên muốn cùng lôi kéo quan hệ với hắn.

- Ah? Có lòng tin lớn như vậy sao?

Chu Hạo đầu tiên là sửng sốt, chợt cười hỏi:

- Thế nào, cậu dự định đoạt danh hiệu trạng nguyên của thành phố Tân Hải sao?

- Không kém bao nhiêu đâu.

Gia Vệ cũng không có khách khí, trực tiếp cười nói.

Chu Hạo lại nở nụ cười khổ, nói:

-Sợ rằng không dễ như vậy đâu.

Gia Vệ biểu tình không có gì biến hóa, nói tiếp:

-Trạng nguyên hay không được trạng nguyên, em cũng không xác định, chẳng qua thi trên bảy trăm hai mươi năm điểm, là không thành vấn đề.

- Vậy là tốt rồi, ta lần này gọi điện thoại đến, thứ nhất là muốn hỏi cậu một chút thi thố như thế nào rồi, thứ hai chính là muốn nói cho cậu biết, nếu như cậu muốn đoạt được trạng nguyên trong kỳ thi thử thứ nhất tại thành phố Tân Hải, như vậy phải cẩn thận với một đối thủ bên trường Tân Hải 2.

Chu Hạo nói.

- Đối thủ?

Gia Vệ sửng sốt, hắn thật đúng là chưa nghe nói qua trường Tân Hải 2 có học sinh nào thi được điểm cao cả.

- Không sai, bên trường Tân Hải 2 xuất hiện một học sinh thiên tài, thành tích ba môn thi đã có kết quả, ba môn thi, nàng tổng cộng mất có hai điểm, hiện tại đại học Tân Hải chúng ta đã bắt đầu liên hệ với nàng, muốn đặc biệt tuyển thẳng nàng sớm.

Chu Hạo trả lời, nếu không phải vì sự tình này, ngày hôm nay hắn cũng sẽ không vội vã mà gọi điện thoại tới cho Gia Vệ.

- Ba môn thi tổng cộng mới mất có hai điểm, thật là một thiên tài, là một đối thủ a.

Gia Vệ sờ sờ mũi, hắn mặc dù nói là đối thủ, nhưng trên mặt cũng không có biểu tình nghiêm túc gì cả.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.