Chương trước
Chương sau
Đi ra khỏi cục cảnh sát đã là hơn mười một giờ, mà lúc này điện thoại di động của Gia Vệ cũng trùng hợp vang lên.

- Tiểu vệ tử, mày đi đâu vậy? Nhanh quay về trường học, đem tất cả sách vở cùng đồ đạc về nhà đi.

Thanh âm Vương Cường từ trong điện thoại truyền đến.

- Có chuyện gì à?

Gia Vệ hỏi, vẻ mặt nghi hoặc.

- Còn có chuyện gì nữa, chiều nay không có tiết học, cuối tuần này sẽbắt đầu kỳ thi thử lần đầu tiên, trong phòng học không được để lại sáchgiáo khoa.

Vương Cường nói.

- Biết rồi, tao trở về ngay đây.

Tắt điện thoại, Gia Vệ liền quay trở lại trường học.

Không bao lâu sau, Gia Vệ đã về tới trường học. Chỉ thấy một đám học sinh lưng đeo cặp sách từ trong trường học đi ra.

Tất cả mọi người đều đang đi ra phía ngoài cổng, chỉ có duy nhất Gia Vệlại đi ngược hướng vào trong, phải rất vất vả mới chen lấn lên tầngtrên, vào trong lớp học được.

Lúc này trong phòng học nhân số còn không đến một phần ba lớp, có hơnmột nửa số bàn đều trống không, những người còn lại cũng đều đang thudọn sạch sẽ đồ dùng của mình.

- Sau khi kết thúc kì thi thử lần thứ ba, không đến mười ngày là đến kìthi vào đại học, xem ra chúng ta không có cơ hội tiếp tục ngồi học trong căn phòng này nữa rồi.

Gia Vệ ca thán nói, đi tới chỗ ngồi của mình, sửa sang lại một lượt.

- Như thế nào lại không có cơ hội, còn tận hai ngày thứ hai thứ ba dùngđể thi nữa mà, ba ngày này chúng ta cứ theo lẽ thường đi học là được.

Vương Cường liếc Gia Vệ một cái, nói.

- Ai, Gia Vệ, kỳ thi thử lần đầu này, cậu cảm giác mình có thể thi được bao nhiêu điểm?

Gia Cát Uyển Nhi vẫn chưa đi về, quay qua Gia Vệ hỏi.

Từ sự tình ngày hôm qua Tiền Nhạc Nhạc đến tìm Gia Vệ, sau đó Gia CátUyển Nhi vẫn không có phản ứng với Gia Vệ, hiện tại đột nhiên mở miệngthật sự làm cho Gia Vệ có chút sửng sốt.

Mấy ngày gần đây, Gia Vệ phát sinh biến hóa. Gia Cát Uyển Nhi cũng phátsinh biến hóa, giữa hai người phảng phất có một loại quan hệ không rõràng.

- Đương nhiên là điểm tối đa rồi, thế nào, lớp trưởng đại nhân muốn cùng Tiểu vệ tử đánh cuộc sao?

Vương Cường âm thầm cười, lớn tiếng nói.

Thanh âm của Vương Cường vừa mới truyền xuống, trong phòng học còn lại mười mấy người lập tức quay về bên này nhìn xem.

- Đánh thì đánh, phải xem Gia Vệ có dám hay không.

Gia Cát Uyển Nhi trừng mắt với Vương Cường, ưỡn ngực một cái, nói.

Gia Vệ âm thầm cười, nói:

- Thế nào, vẫn quy củ cũ chứ, tớ mà thắng lớp trưởng đại nhân phải đưamôi lên hôn tớ một cái, tớ mà thua sẽ mời lớp trưởng đại nhân một chầunước?

- Không thể như vậy, lớp trưởng thắng thì Gia Vệ phải mời cả lớp đi ăncơm, Gia Vệ thắng, lớp trưởng phải dâng lên một nụ hôn thật dài, chúngta không thể cứ mãi dừng lại ở một loại cấp độ này được a?

- Không sai, mời một bữa lien hoan, dâng lên nụ hôn thật dài, ít nhất cũng phải năm phút...

- Năm phút, năm phút...

Mấy người còn lại trong phòng đều là mấy tên thích ồn ào, bọn họ bịTrương lão đầu phạt lưu lại lớp quét dọn vệ sinh, trong khoảng thờigian ngắn lớp 12/3 vang lên liên tiếp những tiếng hoan hô.

- Ta thì thế nào cũng được, không phải chỉ là mời khách ăn cơm thôi ư,cùng lắm là cắt của ta hai lạng thịt mang đi bán lấy tiền, chỉ xem ý lớp trưởng đại nhân thế nào thôi.

Gia Vệ giang hai tay ra, âm thầm cười nói.

Gia Cát Uyển Nhi bị mấy người đùa bỡn sắc mặt trở nên đỏ bừng, nàng trừng mắt với Gia Vệ, nói:

- Cậu nói đi, đánh cuộc như thế nào?

- Tớ...

Gia Vệ vừa muốn mở miệng, Vương Cường liền trực tiếp che miệng Gia Vệ, cướp lời nói:

- Điểm thi thử cùng điểm thi vào trường đại học như nhau, đều là bảytrăm năm mươi điểm, nếu như tiểu vệ tử có thể thi được trên bảy trăm bamươi điểm, thì tiểu vệ tử thắng. Nhưng lớp trưởng nếu như có thể thiđược trên bảy trăm ba mươi điểm, tiểu vệ tử chỉ có thi được điểm tối đamới tính là thắng, tình huống khác đều tính cho lớp trưởng thắng, mọingười nghĩ như thế nào?

- Dựa vào cái gì?

Gia Vệ đẩy tay Vương Cường ra, vẻ mặt không tình nguyện hỏi:

- Nếu đã so điểm, thì phải so xem ai thi được nhiều điểm hơn chứ, so như vậy ta đây không phải tìm thua à?

- Dựa vào cái gì à? Dựa vào cậu là nam sinh, tớ là nữ sinh.

Gia Cát Uyển Nhi âm thầm cười, vẻ mặt vô lại nói:

- Cứ như vậy đi, có tất cả mọi người làm chứng, nếu như Gia Vệ không nhận lời, tớ sẽ tìm các cậu xin giúp đỡ.

- Lớp trưởng yên tâm, nếu như tiểu vệ tử không nhận lời, mấy người chúng tớ sẽ bắt tiểu vệ tử đến để cậu trị tội.

Vương Cường âm hiểm cười nói, hiển nhiên một câu nói này rước lấy một trận cười vỡ bụng của mọi người.

- Hừ, mồm chó không thể mọc ra ngà voi.

Trừng mắt với Vương Cường, rồi hướng về phía Gia Vệ hừ một tiếng. Gia Cát Uyển Nhi liền ngẩng đầu hướng về bên ngoài mà đi.

- Các ngươi hại thảm ta rồi, mời khách ăn cơm, phải mất vài trăm đồng đấy.

Gia Vệ cười khổ, nói.

- Cút, được tiện nghi vẫn còn khoe mẽ.

Vương Cường khinh bỉ liếc mắt với Gia Vệ, nói:

- Mày mà thắng trong lần đánh cược này thì phần thưởng chính là nụ hôndài đến năm phút đồng hồ đấy, hôn xong, nhất định có thể đem lớp trưởngtán đổ, người anh em về nhà luyện dần thôi.

- Đúng vậy, Gia Vệ, cố gắng thi được điểm tối đa, để cho lớp 12/3 củatrường cấp ba Tân Hải chúng ta trở thành lớp nổi tiếng nhất toàn quốcđi.

- Không sai, mày nếu như đạt điểm tối đa ngay tại kì thi thử lần đầutiên, có thể sẽ không cần phải tham gia kì thi đại học, trực tiếp trúngtuyển đại học luôn, đến lúc đó chúng ta cũng có thể được hưởng chút thơm lây rồi.

Cứ như thế người này tiếp lời người kia. Bọn họ đều là những người thích tranh cường háo thắng, thế nhưng thành tích của Gia Vệ lại để cho bọnhọ không sinh ra nổi một tí ý niệm tranh cường háo thắng nào.

Đây chính là điểm tối đa a, đối với bọn hắn mà nói, trong khoa xuất hiện một người nào đó đạt điểm tối đa là chuyện không có khả năng, nhưng đối với Gia Vệ mà nói, đạt điểm tối đa rất có thể sẽ xảy ra.

- Độ khó của kì thi thử này tương đương với độ khó khi thi vào trườngđại học, làm sao có thể đơn giản giống như thi trắc nghiệm mà chúng tađã làm.

Gia Vệ trợn trừng mắt một cái, nói:

- Tao phỏng chừng muốn đạt trên bảy trăm điểm thì không khó, nhưng muốnthi đât điểm tối đa, trừ khi đề thi của kì thi thử lần đầu này tao đãlàm trước rồi.

- Mẹ nó, đừng khiêm nhường nữa mày.

Lưng Vương Cường phồng lên để đeo cặp sách, trước ngực còn ôm một đống sách vở, đi tới ngồi bên cạnh chỗ của Gia Vệ, nói:

- Mày thu dọn xong chưa, nhanh lên một chút trở về ôn bài nữa chứ.

- Đã xong.

Gia Vệ một tay nhấc lên ba lô chứa đầy sách lên, vẻ mặt rất ung dung thoải mái, nói.

Vương Cường bĩu môi lắc đầu, thấp giọng nói:

- Mày thật biến thành quái thai, khí lực của mày thế quái nào càng lúc càng lớn vậy?

Gia Vệ nhún nhún vai, nói:

- Ai biết được, khi còn bé cha huấn luyện chúng ta, tao dù có luyện nhưthế nào đi nữa cũng không xuất lực ra được. Hiện tại cũng không tậpluyện gì. Khí lực vậy mà mỗi ngày tăng lên trông thấy. Mày nói khôngsai, tao đúng là do kích thích tố sinh dục tiết ra quá nhiều, bắt đầutrở lại thời kì phong độ a.

- Cút, đừng yy tự sướng nữa, đi thôi.

Vương Cường bĩu bĩu môi, nói.

Gia Vệ âm thầm cười, cầm cao sách vở lên để có thể thấy được hai đầu cơ bắp, quay qua Vương Cường vểnh vểnh mí mắt.

Chào một tiếng với mấy người còn ở lại trong lớp, Gia Vệ cùng Vương Cường liền đeo cặp sách rời khỏi lớp.

Mới vừa ra khỏi cổng chính trường học, Gia Vệ liền mở miệng nói:

- Số tiền ba mươi vạn đồng kia tao đã ký hợp đồng đầu tư rồi, ngày này năm sau có thể lấy về cả vốn lẫn lãi.

- Ba mươi vạn đồng, cứ như vậy biến mất.

Vương Cường hiện ra một biểu tình đau lòng, ca thán.

Liếc mắt với Vương Cường, cũng không để ý tới Vương Cường đang giả vờ giả vịt, Gia Vệ nói:

- Không biết một năm sau, chúng ta sẽ ở nơi nào đây.

- Còn có thể ở nơi nào nữa.

Vương Cường nhìn Gia Vệ, nói:

- Mày nếu như muốn ở lại Tân Hải, lên thi thẳng vào đại học Tân Hải, tao phỏng chừng mày cũng không thể nào rời khỏi Tân Hải được, không nóiviệc mày không muốn xa nhà, chỉ cần cô Liễu còn ở đây mày chắc chắnkhông đi được. Về phần tao, có lẽ sẽ thi vào một trường nào đó nơi đấtkhách quê người rồi, đại học Tân Hải, tao chắc không có cái năng lực đểthi vào.

- Mày nói xem tao và Liễu Tình, hai chúng tao có thể thành đôi không?

Gia Vệ nhíu mày, vẻ mặt mơ màng.

Đang đi phía trước, lúc này Vương Cường trực tiếp dừng lại, quay mặt về phía sau, vẻ mặt thành thật nhìn Gia Vệ, nói:

- Người anh em cứ việc làm những điều mình thích, cũng đừng có cố kỵđiều gì, thiên hạ không có chuyện gì là không thể, giáo viên thì sao?Nàng so với chúng ta chỉ lớn hơn có vài tuổi thôi? Vả lại sau khi màytốt nghiệp trung học rồi, Liễu Tình cũng không phải là cô giáo mày nữa,cái kia còn có cái gì không thể chứ?

- Giống như Trương lão đầu đã từng nói câu kia: tận lực là được, đừngđể cho mình cảm thấy tiếc nuối! Chí ít mày phải tranh thủ hết lực màtheo đuổi đi, kết quả như thế nào, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết.

Gia Vệ gật gật đầu, hắn cùng với Vương Cường bất đồng, Vương Cường thâncao người lớn, lại đặc biệt đẹp trai khoai to. Cao to, đẹp trai, giàucó, hắn chiếm hai dạng rồi, tự nhiên sẽ có người thích hắn, đừng nhìnhắn lúc nào cũng ra vẻ chừng mực, thực ra bạn gái nào cũng đều đã ôm đủrồi.

Mà Gia Vệ từ nhỏ đã thấp bé cùng với nhút nhát, căn bản không có ngườicon gái nào thích hắn cả, hiện tại hắn biến hóa rất lớn, biết ra sứctheo đuổi một cái gì đó, có thể nói Liễu Tình chính là mối tình đầu củahắn.

Đồng thời mối tình đầu này, khiến cho Gia Vệ có chút không khống chế nổi chính mình.

Mỗi lần nhìn thấy Liễu Tình, bản năng của Gia Vệ luôn luôn chiến thắnglý trí. Khi ở cùng Liễu Tình, Gia Vệ dễ dàng làm ra những sự tình cănbản cũng không phải là chủ ý của hắn, mà là một loại bản năng không thểkhống chế được.

Gia Vệ cũng chú ý tới điểm ấy, từ lúc chính mình có biến hóa rõ rệt chotới nay, chính mình không thể... khống chế nổi bản thân, chính là điểmnày.

Về đến nhà, Gia Vệ để sách giáo khoa xuống, cũng không giống như nhữngbạn học khác vừa về tới nhà là khẩn trương tiến vào ôn tập bài vở, mà là mở máy vi tính ra, bắt đầu tìm đọc thật nhiều những tin tức về đầu tư.

Ngô quản lí nói những gì Gia Vệ còn nhớ rất rõ ràng, nếu Gia Vệ muốnbiết rõ hơn về loại chuyện này, nhất định phải xem trước một ít quy củcùng hình thức trong nghành.

Nhưng mà Gia Vệ còn không có xem được bao lâu, điện thoại di động của hắn liền vang lên.

Sau khi thấy tên người gọi đến hiện lên trên màn hình, Gia Vệ vẻ mặt kinh hỉ vội vàng tiếp nhận điện thoại.

- Tình tỷ, nghĩ như thế nào lại gọi điện thoại cho em vậy?

Bắt máy, Gia Vệ trực tiếp hỏi.

- Gia Vệ, cậu bây giờ có rảnh không?

Liễu Tình hỏi.

- Có a.

Nhìn một chút thời gian, lúc này mới chưa tới hai giờ, cái Gia Vệ có chính là thời gian.

- Cậu tới nhà tôi một chút được không, có người muốn gặp cậu.

Liễu Tình nói.

- Đến nhà chị?

Gia Vệ sửng sốt, vẻ mặt cùng thần sắc không thể tin được, nhưng sau một lát, hắn âm thầm cười nói:

- Không phải là gặp bác trai bác gái đấy chứ?

Mà lúc này,thanh âm Liễu Tình lại thấp đi rất nhiều, nói ra:

- Không được làm càn nữa, anh trai tôi muốn gặp cậu, sau khi đến không được phép nói lung tung.

- Thực sự là gặp người nhà của chị?

Gia Vệ vui mừng, nhưng cũng có chút luống cuống, vội vàng nói:

- Tình tỷ, chị nói em nên mang chút gì đó qua làm quà không? Đại cathích uống rượu gì? Em có cần nói cho ba mẹ em một tiếng hay không?

- Đợi cậu nửa giờ nữa, nếu tới thì đi tay không, không đến thì là…đó là đại ca của tôi, không phải đại ca của cậu.

Giọng nói Liễu Tình có chút không vui, nhưng Gia Vệ một điểm đều không có để ý.

Tắt điện thoại, Gia Vệ giống như đang ở trong mộng, từ sau khi gặp TiềnNhạc Nhạc, Gia Vệ không có đi tìm Liễu Tình nữa. Liễu Tình cũng không có đi tìm Gia Vệ, giống như khôi phục lại tình trạng trước đây của haingười.

Gia Vệ không nghĩ đùng một cái lại có chuyển biến to lớn như thế này,trực tiếp muốn gặp người trong nhà, tuy rằng không phải cha mẹ của LiễuTình, thế nhưng huynh trưởng như cha. Gia Vệ trong lòng vừa hưng phấnvừa khẩn trương.

- Lúc này chính là thời điểm tốt a.

Gia Vệ âm thầm cười, thu thập xong xuôi, nói một tiếng với mẹ mình liền đi ra khỏi nhà.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.