Toàn bộ học sinh trong lớp đều cảm thấykhiếp sợ. Chỉ có Liễu Tình mới biết vì sao Gia Vệ chỉ dùng thời gian năm phút liền có thể hoàn toàn làm xong bài thi Anh văn. Trừng mắt với GiaVệ, Liễu Tình liền nhận lấy bài thi từ trong tay hắn.
Gia Vệ âm thầm mỉm cười với Liễu Tình, sau đó liền đi ra khỏi phòng học.
Gia Vệ mới vừa đi ra khỏi phòng học, Gia Cát Uyển Nhi đã xuất hiện ởngay trước mắt Gia Vệ. Hai người một người lau nước mắt không nhìn vềphía trước, một người đang mải nghĩ về người đằng sau, cho nên không chú ý phía trước.
Thế là, hai người đụng đầu vào nhau...
Gia Vệ nhất thời cảm thấy trên môi có một cảm giác mềm mại, mà cảm giácthơm mát này có chút quen thuộc lại liên tục truyền vào mũi Gia Vệ.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, sau đó cả hai cùng trợn to hai mắt lên!
Trong khoảng thời gian ngắn, Gia Vệ quên mất Liễu Tình đang ở trongphòng học. Gia Cát Uyển Nhi cũng quên mất ông nội đã nói chuyện gì. Haingười im lặng mắt đối mắt, môi chạm môi đối phương.
Giờ khắc này, giống như rất dài, lại giống như rất ngắn.
Môi mặt tách ra, phảng phất như đã trải qua một kiếp người, lại giống như là trong nháy mắt.
- Thơm quá...
Gia Vệ sửng sốt, không tự chủ được buột miệng thốt ra.
Câu này, là suy nghĩ ở trong đầu Gia Vệ. Chỉ là hắn không định nói rakhỏi miệng, nhưng mà lúc này hắn cảm giác miệng mình không do chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-toan-nang/2393633/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.