Nhìn Gia Vệ chỉ là một học sinh cấp bamười tám mười chín tuổi nhưng lại ăn nói mạnh miệng được như thế, khiếnKhương Thiên - một thân chinh chiến nhiều năm ngoài đời như vậy cũngphải kinh ngạc không thôi. 
Không để Tống Lệ mở miệng, Khương Thiên cười cười, nói rằng: 
- Cháu tên là Gia Vệ phải không? Chú gọi cháu là Gia tiểu huynh đệ, cháu không có ý kiến chứ? 
Gia Vệ nghe vậy thì trực tiếp sửng sốt, Khương Thiên khách khí như thế,lại còn xưng huynh gọi đệ, điều này làm cho Gia Vệ có chút không rõ ràng cho lắm. 
Khương thiên làm như vậy, chẳng phải là đem Gia Vệ lên cùng vai vế vớihắn sao, nói cách khác, Khương Côn phải gọi hắn là Vệ thúc thúc? 
Gia Vệ còn chưa nói gì, Vương Cường ở bên cạnh đã lặng lẽ cười, gật đầu nói: 
- Đương nhiên có thể, Khương lão ca còn cần phải hỏi sao? 
Gia Vệ nhìn sang Vương Cường, thấy Vương Cường nháy mắt ra hiệu, hắn cũng gật đầu, nói: 
- Khương lão ca, những điều kiện cháu vừa nói, chú có chịu không? 
Vừa nói, Gia Vệ cùng Vương Cường vừa nhìn về phía Khương Côn mặt mũi bầm dập ngồi bên cạnh, chỉ nhìn thấy hắn tức giận run người nhưng vì có phụ thân Khương Thiên của hắn ở đây nên không dám phát tác. 
Mà Lương đội trưởng hiện tại lại đang nhàn nhã cười nhạt uống rượu đỏ,trong toàn bộ bàn ăn, cũng chỉ có một mình Lương đội trưởng là đang ănuống. 
Khương Thiên phảng phất một chút cũng không thèm để ý đến cảm giác của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-toan-nang/2393621/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.