Từ ngày nàng bị cái tên Tiêu Duật Thần đưa tới đây cũng là được bốn ngày đi, nhưng ở mãi một chỗ hết ăn rồi ngủ nàng thật sự chán đến đỉnh điểm rồi nha, không bày trò gì quấy phá là cứ y như này không chịu được hay sao ấy. Đã vậy thì phải kiếm trò gì vui vui chơi mới được. Nhanh chân bước ra khỏi phòng, nàng đột nhiên cảm thấy mọi thứ xung quanh là một màu đỏ tươi thật kì dị sau đó lại trở nên bình thường. Nàng không quan tâm chạy nhanh ra biệt viện phía trước thì gặp một đám tắc kè hoa đang ngồi tám chuyện nên biết điều lén trốn đi nhưng lại bị một tiểu thiếp bắt gặp.
- Đây không phải là nữ nhi của chủ thượng sao, ngọn gió nào lại mang người tới đây vậy.
Nghe giọng nói mỉa mai của thị thiếp kia nàng cười hì hì cho qua chuyện, nàng hiền lành lắm, với lại đây là nhà của người ta giết người sao được, cùng lắm chỉ lột da rồi đánh một trận thừa sống thiếu chết thôi nha.
- Di nương quá lời rồi, ta cũng lắm chỉ đi ngang qua thôi, ai ngờ lại gặp một đám tắc kè hoa... nhưng không sao, ta dư sức trị bọn chúng mà.
Đám thị thiếp kia nghe xong đều biết nàng đang nói bọn họ nhưng đều nhẫn nhịn, bởi vì sao, bởi vì chủ thượng đã phái hai hộ vệ giỏi nhất của mình theo bảo vệ nàng đủ biết chủ thượng rất coi trọng nàng ta. Vị thị thiếp mặc y phục màu tím tên là Y Y lên tiếng.
- Nguyệt Nguyệt, chắc con đã mệt rồi, hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-tieu-yeu-phi-chin-tuoi/41532/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.