- Ngươi là ai?
Nam nhân mặc bạch y nhìn nàng cười một cách đầy yêu mị. Tinh Nguyệt ngẫn người nhìn hắn, nam nhân này có khuôn mặt đẹp tuyệt mĩ không một từ nào có thể hình dung được, khác với vẻ phong lưu của Vệ Trang và vẻ yêu nguyệt của thái tử thì hắn có vẻ lạnh lẽo và yêu mị còn toát ra hơi thở khiến nàng cảm thấy thật áp lực, ruốt cuộc tên này là ai chứ?
Nam nhân bạch y nhìn nàng mà cau mày, quần áo còn không biết mặc ngay ngắn, tiểu oa nhi này thật không biết là con ai để đi lạc nữa. Nếu nàng mà nghe được suy nghĩ của hắn chắc chắn sẽ đập đầu vào đậu phụ mà tự tử cho coi, nàng làm sao biết mặc đồ cổ trang phức tạp thế này chứ. Còn nữa một sát thủ như nàng lại bị năm lần bảy lượt đem đi so sánh với con nít thế này quả là nhục nhã cho nàng mà.
- Tiểu oa nhi, áo của ngươi. - Cao Thiên Ngạo trầm trầm lên tiếng.
Tinh Nguyệt méo mặt nhìn y phục màu đỏ trên người, lèo nhèo tầng tầng lớp lớp thật đáng ghét quá đi, nàng không thích chúng một chút nào. Ngước mặt nhìn hắn với đôi mắt long lanh nói:
- Ta không biết mặc... oa... oa.
Sau đó đột nhiên oà lên khóc, Cao Thiên Ngạo đứng chết lặng nhìn nàng, cũng không phải con nít tới y phục đơn giản thế này còn không mặc được đến khi mặc lễ phục thì sao nhỉ. Nhìn nàng mà cảm thấy mất mặt thay nàng, thay đồ đã tự tiện rồi bây giờ còn nhờ một nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-tieu-yeu-phi-chin-tuoi/41527/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.