Bước trên đường về phủ hoàng tử, vẫn náo nhiệt như thế, vẫn đông đúc như thế làm Phượng Chỉ Nhiên cảm thấy trong lòng mình thật hồi hộp.
Không biết hai năm qua mẫu thân như thế nào? _ Nàng rất muốn nhanh chóng về nhà.
Bất chợt sắc mặt của Phượng Chỉ Nhiên trầm xuống.
“Cô cảm nhận được không?” Lưu Vũ Thần nói nhỏ với Phượng Chỉ Nhiên.
Phượng Chỉ Nhiên bình tĩnh gật đầu.
Lúc này đám người đằng sau không ngừng bám theo bọn họ chờ đợi thời cơ.
Một tên đàn em nhìn nam nhân cao to khỏe mạnh dẫn đầu, nói: “Đại ca, ở đây đông người quá” Nam nhân cao to gằn giọng: “Mắt ta không có mù”.
Bỗng nhiên một tên khác lên tiếng: “Đại ca, bọn chúng đi vào cái hẻm nhỏ kia rồi!”.
“Thời cơ tốt, mau đi theo”.
“Vâng”.
Ba bóng dáng, hai nhỏ, một lớn thong thả đi vào hẻm nhỏ đến khi trước mặt đã là đường cụt thì mới dừng lại.
Phượng Chỉ Nhiên nhìn nơi này ngoài một căn nhà rách nát ra thì cũng chẳng có gì, rất thích hợp cho việc đánh nhau. Tất nhiên là không phải là bọn nàng đánh rồi a.
Hàng loạt tiếng cười đáng khinh lọt vào tai hai người, một sói, làm bọn họ chán ghét.
Tên dẫn đầu khàn khàn nói: “Hai đứa nhỏ, hồi nãy các ngươi kiếm được không ít tiền a, có thể cho chúng ta ít tiền uống rượu không?” Phượng Chỉ Nhiên cười khẩy: “Có thể, ngươi chết đi ta sẽ đốt cho ngươi tiền uống rượu”.
“Xú nha đầu, thật là mạnh miệng” Nam nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-tieu-yeu-cua-de-than/3039700/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.