Nhìn Phong cầu bay tới, Phượng Chỉ Nhiên có thể thấy áp lực mà nó tạo ra, nếu nó đập vào người nàng thì nàng sẽ chết không nghi ngờ.
"Tiểu Tuyết, ngươi trơ mắt nhìn ta bị nát thành tương à?" Phượng Chỉ Nhiên nhắm mắt la lớn.
"Gào..."
Ầm... Phượng Chỉ Nhiên không cảm thấy đau đớn lúc này mới an tâm mở mắt ra. Vừa mở mắt thì một thân hình trắng như tuyết đã che trước mặt nàng và không phải thứ gì khác mà đó là Tuyết Phong Lang hồi nãy đã đánh nhau với nàng.
"Ngươi ra tay nặng như vậy làm gì?" Phượng Chỉ Nhiên đứng dậy hai tay chống bên hông, mỏ chu lên chất vấn.
"Grừ... gào... grừ..." Tiểu Tuyết vừa gầm gừ vừa lấy hai chi trước quơ loạn xạ.
Nhìn Tiểu Tuyết 'múa' nàng cũng biết nó định nói gì, hai năm nay ngoài cái lão già sâu rượu kia thì cũng chỉ có mình nó làm bạn với nàng.
"Thì ra là do sư phụ xúi ngươi, được lắm lão sẽ biết tay ta" Phượng Chỉ Nhiên la to, trong lòng không ngừng hỏi thăm mười tám đời tổ tông của Hoàng lão.
Lấy một viên đan dược ra Phượng Chỉ Nhiên nuốt xuống rồi khoanh chân ngồi thiền. Mấy phút sau...
Phượng Chỉ Nhiên thở ra một ngụm trọc khí nói: "Đúng là Xung Lực đan cao cấp có khác a, cả người lại dồi dào năng lượng rồi".
Thế giới này ngoài những Chiến sĩ và Yêu sĩ ra thì vẫn còn một số chức nghiệp khác tồn tại, một trong số đó là Luyện Đan sư. Luyện đan sư cấp bậc nào thì luyện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-tieu-yeu-cua-de-than/3039688/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.