Tư Kiệt hừ lạnh. Ông đây đã không muốn dây dưa với anh, anh lại tự tìm đến mà gây sự à! Mãng Quang Phiệt chậm rãi bước tới lại gần anh, đoạn bày ra bộ mặt đê tiện hết mức, nhe răng nói: “Anh rể Tư, tôi sắp trở thành em rể của anh rồi đấy. Chúng ta cũng nên làm quen chút cho mối quan hệ thêm thân thiết, gắn bó chứ nhỉ?” “Tôi không có gì để nói với cậu!” Tư Kiệt thẳng thắn từ chối.
Anh cũng đâu có rảnh mà dây dưa không dứt với loại người này. Cây đã muốn lặng mà gió chẳng ngừng, hắn ta còn cố ý mà gây chuyện với anh nữa cơ chứ.
Thực ra thì, Mãng Quang Phiệt cũng chẳng yêu đương gì Triệu Nhạc. Chẳng qua hắn ta nghe lời ông bà Mãng kết hôn với Triệu Nhạc là vì khối gia sản kếch xù của nhà họ Triệu. Con rể cả Tư Kiệt vừa là một chàng trai xấu xí, nghèo hèn lại vô dụng, chắc chắn Triệu Tư Mỗ sẽ không hà cớ gì mà chia phần trăm tài sản cho anh. Còn Mãng Quang Phiệt thì lại khác, gia thế có, tiền bạc có, kiểu gì thì kiểu khối tài sản nhà họ Triệu đều sẽ rơi vào hắn ta vài phần. Chẳng phải là một món hời may mắn hay sao! Mãng Quang Phiệt cũng không lấy làm lạ so với câu trả lời của Tư Kiệt, ngửa cổ cười lớn mà nói: “Tôi nói này Tư Kiệt, thật ra tôi cũng chẳng hứng thú lấy một con đàn bà câm điếc như Triệu Nhạc đâu. Đêm tân hôn cô ta nằm im như cái xác không hồn thì còn gì là hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/210996/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.