Sau cơn triền miên đêm qua, Triệu Hinh mơ màng mở mắt tỉnh dậy, tự cảm thấy toàn bộ cơ thể mình đau nhức vô cùng, nhất là phần thân dưới cùng đôi chân mỏi nhừ.
Cô ta khẽ chau mày, hé mắt ra nhìn thử, vẫn là căn phòng yêu dấu thường ngày của mình, nhưng hôm nay cảm thấy có gì đó hơi khác thường thì phải.
Đầu Triệu Hinh đau như búa bổ, chắc do tác dụng của rượu vẫn còn. Đêm qua cô ta cùng đám Tô Thạc Hiên và Mộng Giai Kỳ cùng nhau đi nhảy, thác loạn cả một đêm, sau đó cô ta và Tô Thạc Hiên còn lôi nhau vào nhà nghỉ, mây mưa cuồng nhiệt một trận rồi mới trở về biệt thự.
“Tô Thạc Hiên khốn khiếp, dám đưa rượu mạnh cho tôi uống. ÁI” Triệu Hinh đưa hai tay ôm lấy đầu, khó chịu mà giãy giụa đạp chân loạng choạng. Bất chợt cô ta cảm thấy dường như mình đã đạp phải một vật gì đó mềm mại thì phải.
Triệu Hinh đưa mắt nhìn sang bên cạnh, đập vào mắt cô ta là một tấm lưng trần cứng rắn, bên trên còn có mấy dấu hôn đỏ chói.
Triệu Hinh run run lật chăn lên xem, thấy cả cơ thể của mình và gã đàn ông kia đều trần truồng, không còn một mảnh vải che thân, hơn nữa trên đệm còn phát ra một thứ mùi đặc trưng cho dấu vết hoan lạc.
Chắc chắn không phải Tô Thạc Hiên. Mà người đàn ông đang nằm bên cạnh cô ta, nếu đúng thì không phải ai khác ngoài gã chồng xấu xí, vô dụng Tư Kiệt kia.
Triệu Hinh giận đến run người, với tay cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/210990/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.