Liên tiếp sau đó, Nguyệt Băng vẫn không dùng linh lực. Bởi vì màu sắc linh lực của nàng quá đặc biệt cho nên nàng không muốn dùng. Nàng đơn giản chỉ vận dụng sức của bản thân cùng với tốc độ nhạy bén. Tuy vậy đối phó với Giang Niệm Nhu cũng đủ rồi. Chẳng qua vẫn là không thể lộ liễu quá được.
Vì thế trong mắt những người dưới đài là Nguyệt Băng hiểm hiểm né tránh những đòn tấn công của Giang Niệm Nhu. Còn Giang Niệm Nhu lại rất dễ dàng tránh thoát đòn tấn công của đối phương.
Ở một nơi khác trong chính điện của Linh Ương học viện. Chưởng môn và các vị trưởng lão đều có mặt tại đây. Chính giữa chính điện là khung cảnh đang thi đấu. Xem ra là huyễn kính mà chưởng môn biến ra.
Hỏa hệ phong \- Hỏa trưởng lão lên tiếng:
\- Xem ra lần này có nhân tài rồi a.
Thủy hệ phong\- Thủy trưởng lão hảo sảng cười lớn:
\- Giả heo ăn thịt hổ. Ta thích. Các ngươi cũng đừng tranh với ta.
Mộc hệ phong\- Mộc trưởng lão hừ lạnh:
\- Còn không biết là người ta có linh lực không mà cũng đòi thu nhận! Lão yêu bà!
Thủy trưởng lão có vẻ như quen với việc Mộc chưởng lão xỉa xói mình nên làm như không thấy, không hề tức giận mà phản đòn một cách ung dung:
\- Hứ, ai mà biết chứ. Có linh lực hay không lát nữa trắc là biết.Huống hồ có hay không cũng đâu có quan trọng. Chỉ bằng nhan sắc kia vào Thủy phong của ta cũng đủ rồi.
\-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238870/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.