Tì nữ á khẩu một lúc mới phản bác lại được :
\- Ngươi ngậm máu phun người. Tiểu thư nhà ta sao có thể là người như vậy. Ta chẳng qua chỉ muốn giúp tiểu thư thôi.
\- Ngu trung hại chủ.
\- Cô...
Lúc này không để tì nữ nói tiếp, Giang Như Nguyệt quát:
\- Câm miệng.
Sau đó liền quay người đối diện Nguyệt Băng, lịch sự đáp:
\- Là ta quản giáo tì nữ không nghiêm. Mong tiểu thư đừng chê cười.
Nguyệt Băng cười nhẹ:
\- Nếu là vậy thì ta coi như chưa có chuyện gì. Dẫu sao vẫn phải nể mặt Giang gia chứ. Tiểu nhị, đưa ta lên phòng thôi.
Sự việc cũng đã được giải quyết. Cuối cùng, Giang Như Nguyệt cũng không có rời đi mà vẫn trọ ở đây. Nghe nói có một tên nam nhân ở phòng thượng hạng vì mến mộ nàng ta nên tự động nhường phòng. Nguyệt Băng khi nghe được chuyện này thì chỉ cười khẩy. Ngu muội. Giang Như Nguyệt, ha, có ý tứ!
Thời gian chẳng mấy chốc mà qua, hôm nay đã là ngày mà Linh Ương học viện tuyển đệ tử. Nàng cũng đã khôi phục đến Luyện Khí kỳ tầng 3. Tuy không bằng trước nhưng cũng tốt hơn là tầng 1 như trước. Nguyệt Băng đi xuống dưới sảnh trả phòng vừa hay gặp được Giang Như Nguyệt và tì nữ. Tì nữ kia thấy nàng còn rất khó chịu, hừ lạnh một cái. Nguyệt Băng coi như không thấy lướt qua. Nhưng Giang Như Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238864/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.