Có nguy hiểm...
Nguyệt Băng nheo mắt lại. Nơi này có vẻ như là lãnh thổ của ma thú nào đó.
\- Tê...tê...
\- Là Hỗn Huyết Hồng Mãng\- thánh thú cấp 2.
Toàn thân vẩy đỏ, đen xen lẫn xấu xí. Cơ thể dài ước chừng mười mấy mét. Cái đầu ngẩng cao, thè lưỡi, nhe răng với Nguyệt Băng. Với một người nhan khống mà nói, quả thật rất xúc phạm.
\- Quá xấu.
Hỗn Huyết Hồng Mãng như bị chọc giận, nhe răng quát:
\- Nha đầu không biết sống chết. Để bản thánh thú hôm nay dạy ngươi một bài học.
Nguyệt Băng vẫn lạnh nhạt, như có suy nghĩ:
\- Đánh rắn, chắc là bảy tấc nhỉ?
Nguyệt Băng tay cầm Nghịch Thiên, phủ một tầng linh lực lên thân kiếm, bắt đầu lao vào vòng chiến đấu. Nàng đơn thuần đấu kiếm bình thường, không hề sử dụng vũ kĩ hay võ kĩ.
\- Nhân loại ngu xuẩn.
Cảm giác tôn nghiêm bị xem thường, Hỗn Huyết Hồng Mãng tức giận, phun ra một đám khí độc. Nguyệt Băng vẫn không để ý xông lên. Chỉ là độc rắn nho nhỏ, thân thể được U Minh hỏa đắp nặn còn không kém đến mức chút độc nho nhỏ này cũng không chịu được.
Thấy độc của mình không có chút ảnh hưởng, Hồng Mãng hất đuôi định đánh lên Nguyệt Băng. Nhưng Nguyệt Băng rất nhanh nhẹn nhảy lên tránh thoát. Cơ thể nàng giữ thăng bằng rất tốt. Cứ thế chạy lên chỗ tử huyệt của nó. Không ngờ chỗ này còn được bảo vệ rất kĩ lưỡng đâu. Mấy tầng vảy cứng cáp liền.
Nhưng...
Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238855/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.