Quả nhiên, 2 khắc sau, bọn họ đã sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là trông mặt mà bắt hình dong.
2 khắc đó, các người có biết là bao lâu không?
Vậy mà cả một cọng lông của con hồ ly kia bọn họ cũng chưa sờ được chứ đừng nói là đánh trúng nó. Đừng nhìn nó nhỏ, nó dễ thương mà khinh thường. Hãy lấy bọn họ làm tấm gương, là bài học để mà rút kinh nghiệm. Con hồ ly này không dễ chơi. Nhưng lão sư của họ càng không thể chọc. Lão sư là trâu bò nhất.
Nguyệt Băng nhàm chán nằm nghiêng trên ghế dài cắn hạt dưa. Haiz, quá nhàm chán. Chỉ liếc mắt một cái nàng đã nhận ra Tiểu Ly là đang chơi đùa với đám đệ tử. Nếu không ngay cả thân ảnh của nó bọn chúng cũng nhìn không thấy. Sân huấn luyện giờ như đang diễn tập trò chơi mèo vờn chuột. Đương nhiên ai mèo ai chuột thì mọi người đều biết.
Không biết bao giờ đám đệ tử của nàng mới tiến bộ vượt bậc nhỉ?
Con đường tu tiên a! Một chữ khó. Hai chữ rất khó. Ba chữ cực kỳ khó. Tu tiên, tràn đầy gian khó và thử thách. Mấy ai có đủ dũng khí, đủ nghị lực để bước tới đích, chạm tới tín ngưỡng của mình chứ? Chỉ cần sơ suất một cái là vạn kiếp bất phục. Chỉ cần không đủ cố gắng là tất cả hy sinh phía trước đều là công cốc.
Nhắc đến tu luyện, Nguyệt Băng chợt nghĩ đến tình trạng của mình. Bản thân nàng đã bị tạp tại tôn sư đỉnh phong lâu rồi. Bây giờ thứ mà nàng thiếu nhất chính là cơ hội. Cơ hội, nàng chờ không được. Bản thân nàng phải tự tìm đến nó.
Vân Thiên Tông nàng đã quen thuộc. Tuy nơi đây linh khí dồi dào nhưng không có kỳ ngộ để nàng đột phá. Linh khí dồi dào thì nàng không cần. Trên đại lục này, nơi nào có thể tràn đầy linh lực hơn Lưu Ly giới chỉ chứ? Thứ nàng muốn là hiểm cảnh. Trong hiểm cảnh, con người có thể phát huy tất cả sức mạnh của mình. Đợi cho thời gian 1 tháng trôi qua, nàng sẽ rời khỏi Vân Thiên Tông. Có lẽ sẽ đến Vân Nguyệt Tông của Đông Lưu. Nơi đó nổi danh là thần bí trên đại lục. Cao thủ như mây nhưng đều là nữ tử. Hơn nữa dung mạo tuyệt sắc. Nguyệt Băng khép hờ mắt suy nghĩ sâu xa. Nàng bây giờ cần đẩy nhanh tiến độ huấn luyện cho đệ tử.
Có lẽ Tiểu Ly không phải đối tượng luyện tập phù hợp. Bây giờ nó chỉ rèn cho bọn chúng tính nhanh nhạy và chính xác chứ không hề tấn công. Nguyệt Băng muốn là bọn họ có thể sẵn sàng đối mặt hiểm cảnh mọi lúc mọi nơi.
Nhìn đám đệ tử đang truy lùng tiểu hồ ly, Nguyệt Băng không tiếng động rời đi. Vì quan hệ khế ước, Tiểu Ly nhanh chóng cảm nhận được nhưng cũng không để ý. Dù sao bây giờ nó đang chơi rất vui.
Rời khỏi sân huấn luyện, Nguyệt Băng đi tới phòng học của Cố Tử Nhiên. Dù sao thì ở Vân Thiên Tông này chỉ có hắn là nàng còn tính quen biết.
Đến nơi, Nguyệt Băng phát hiện Cố Tử Nhiên không có mặt tại đây. Đám đệ tử của hắn thì đọc sách. Thấy Nguyệt Băng, có tên đệ tử nhanh nhảu chạy ra:
\- Huyết lão sư, người tìm lão sư của bọn em sao? Ngài ấy sắp đến rồi.
Nguyệt Băng ừm một tiếng. Mắt sắc phát hiện thân ảnh Cố Tử Nhiên phía xa. Quả nhiên nhắc Tào tháo là Tào tháo đến liền.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]