Ta tên Mẫu Đơn. Ngay từ khi còn nhỏ, ta đã bị phụ thân bán vào thanh lâu để lấy kim tệ uống rượu. Ta lúc đó còn nhỏ, còn chưa biết Di Hồng các là nơi như thế nào. Có lần ta thấy một người nam nhân kéo một tỷ tỷ đang khóc vào phòng, ta hỏi Hoa ma ma:
\-Tại sao đại thúc kia lại kéo tỷ tỷ vào phòng?
Hoa ma ma lúc đó chỉ cười cười nhìn ta. Ánh mắt ái muội không rõ. Đến sau này ta mới biết được việc đó là gì.
Kể từ ngày đó, Hoa ma ma bắt đầu phân phó các tỷ tỷ ở đây dạy ta. Họ dạy ta làm thơ, ca hát, đánh đàn,... Ánh mắt họ nhìn ta khiến ta rất không thoải mái. Bởi nếu không phải khinh thường châm chọc thì chính là thương hại. Trải qua 10 năm rèn rũa học tập, ta ngày càng xuất sắc. Ánh mắt Hoa ma ma nhìn ta ngày càng nóng rực. Và ta cũng đủ lớn để hiểu nơi đây là thanh lâu và Hoa ma ma muốn ta làm gì. Chuyện gì cần đến cũng sẽ đến.
Đúng ngày ta tròn 15 tuổi, Hoa ma ma bắt ta lên đài biểu diễn. Ta cố chấp không nghe, Hoa ma ma liền nói:
\- Nếu mà con không lên, ta sẽ bắt con lập tức đi tiếp khách.
Ta nghe mà sợ hãi. Ta từng có ý định bỏ trốn nhưng lại không dám. Bởi ta không có gì cả. Ta không đủ sức để trốn khỏi tầng tầng canh gác của Di Hồng các. Càng không có dũng khí để liều. Cũng may, lần đó biểu diễn khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238787/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.