- Ngươi nói hay lắm. Có giỏi thì bắt một con tới đây.
- Cần gì bắt, không phải bọn chúng đang đến sao?
Tiểu Ly chỉ tay về phía biển, Nguyệt Băng theo đó nhìn theo. Quả nhiên phía không xa có một đàn giao nhân đang tiến đến. Nửa người trên là người, nửa người dưới lại là đuôi cá. Khuôn mặt thì xinh đẹp tuyệt luân. Nếu chỉ nhìn nửa người trên thì không có gì khác với người.
Đợi cho đám giao nhân đó bơi lại gần bờ, Nguyệt Băng mới phát hiện mái tóc của bọn chúng là màu lam, rất xinh đẹp. Trên cánh tay và chỗ thái dương có vảy mỏng màu bạc. Dẫn đầu là một nữ giao nhân. Tuy đứng trong một đám giao nhân tuyệt sắc nhưng vẫn rất nổi trội. Đôi mắt to tròn, chiếc mũi thon dài và đôi môi đỏ tươi ướt át.
Nàng ta quan sát Nguyệt Băng một vòng từ trên xuống. Sau đó lại quay qua nhìn đám giao nhân bên cạnh.
- Nàng ta đang làm gì vậy?
Nguyệt Băng dùng linh thức trao đổi với Tiểu Ly trong đầu. Tiểu Ly lập tức khinh thường nhìn nàng:
- Bọn chúng đương nhiên là đang trao đổi bằng sóng âm.
Bỗng nhiên, nữ giao nhân đó lên tiếng:
- @#$%&&£₫....
Một chuỗi kí tự loằng ngoằng và khó hiểu phát ra từ miệng nàng ta. Nguyệt Băng đương trường mộng bức.
- Nàng ta nói cái gì thế???
Tiểu Ly dùng ánh mắt như nhìn ngốc tử nhìn Nguyệt Băng. Nó hừ hừ ra tiếng. Nguyệt Băng có thể nhìn thấy cái đuôi của nó đang vểnh lên trời.
- Nàng ấy nói rất xin lỗi vì chuyện xảy ra vừa rồi. Ban nãy là do hắc giao nhân gây ra. Để bày tỏ thành ý của mình, bọn họ muốn mời người xuống đáy biển để chiêu đãi.
Nguyệt Băng không ngờ nàng còn đang lo lắng không biết xuống đó kiểu gì, bây giờ lại được mời xuống. Quả nhiên là thần vận may luôn bên cạnh nàng.
- Nếu các vị đã mời, tiểu nữ cũng cung kính chi bằng tuân lệnh. Chẳng qua, tiểu nữ là người phàm không có cách nào để đi xuống dưới đó cả. Không biết các vị có cách nào không?
Nghe Nguyệt Băng nói xong, đám giao nhân lại bắt đầu dùng sóng âm để trao đổi. Được một lát, nữ giao nhân kia tháo cái vòng cổ trên người xuống đưa về phía Nguyệt Băng. Vòng cổ này cũng không có gì đặc biệt, chỉ là một viên tròn tròn màu xanh dương to bằng ngón tay cái treo trên một sợi dây mảnh .
Nguyệt Băng đưa tay tiếp nó , quan sát hồi lâu vẫn chưa nhận ra điểm khác thường.
- @#$$%%&**
Lại một chuỗi kí tự khó hiểu phát ra từ miệng nàng ta. Lần này không cần Nguyệt Băng hỏi, Tiểu Ly đã tự động phiên dịch:
- Nàng ta nói đây là thủy linh châu. Nó sẽ giúp người có thể hoạt động bình thường dưới nước. Ở trên đất liền, thủy linh châu sẽ không có tác dụng gì. Nhưng ở dưới nước, người sẽ phát hiện điều kì diệu của nó.
- Đa tạ.
Đám giao nhân thấy Nguyệt Băng đeo thủy linh châu vào cổ mới tách ra làm hai bên, nhường đường cho Nguyệt Băng. Đợi cho Nguyệt Băng xuống biển, các nàng lập tức lặn sâu xuống đáy biển. Nguyệt Băng thấy thế lập tức đuổi theo. Còn về Tiểu Ly đã sớm bị nàng nhét trở về không gian.
Nguyệt Băng luôn chú ý đến tình hình của thủy linh châu. Nàng để ý rằng, khi thủy linh châu vừa chạm vào nước, nó liền phát sáng như minh châu bị phủ bụi đột nhiên bị phát hiện. Ánh sáng màu xanh nhu hòa phát ra từ trên thân linh châu. Hơn nữa Nguyệt Băng cảm nhận rõ ràng từng đợt linh lực dịu nhẹ bao vây lấy cơ thể nàng. Quả là đặc biệt.
# Tiểu kịch trường#
- Nguyệt Băng: Quả nhiên thần vận may luôn bên cạnh ta.
- Tiểu Manh: Sai rồi Băng ơi. Là muội, là muội giúp tỉ mà.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]