Nguyệt Băng đi khoảng một trăm bước thì mới thấy một căn nhà gỗ dựng giữa một hồ sen rộng lớn. Hoa sen nở rộ, hương hoa sen thanh mát lan tỏa trong không khí đem cho người ta cảm giác dễ chịu . Nguyệt Băng đẩy cửa đi vào . Phát hiện lão tổ đang quay lưng về phía nàng . Nguyệt Băng bước đến gần . Thì ra lão tổ đang nhìn một bức tranh .
Bức tranh vẽ một nữ nhân. Nữ nhân trong tranh rất đẹp . Một đầu tóc đen mềm mại buông xõa ra sau lưng hơi tung bay . Khuôn mặt nữ nhân xinh đẹp . Đôi mất to tròn có thần . Môi đỏ hơi nhếch . Đặc biệt là nữ nhân này có một đôi tử đồng giống nàng . Vẻ mặt nàng ta lạnh nhạt . Tuy chỉ là một bức tranh nhưng Nguyệt Băng vẫn cảm nhận được khí thế bức người trong đó . Khí thế này là của một vị thượng vị giả nàng không thể sánh bằng . Nguyệt Băng nhìn mà cũng ngẩn người .
- Đẹp sao ?
Giọng của lão tổ vang lên khiến Nguyệt Băng giật mình, lấy lại tinh thần. Nàng gật đầu. Nữ nhân này quả thật rất đẹp.
Lão tổ cúi đầu cười nhẹ . Thấp thoáng có thể nghe thấy được lão lẩm bẩm : Phải rồi. Là rất đẹp. Lão tổ đột nhiên ngẩng đầu nhìn nàng.
- Muốn nghe chuyện xưa sao ?
Không để Nguyệt Băng trả lời, lão tổ lại quay mặt lại nhìn bức tranh. Giọng lão ồm ồm vang lên . Lúc này, không hiểu sao, Nguyệt Băng thấy lão như già thêm mấy tuổi .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238700/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.