Chương trước
Chương sau
Càng đi sâu vào trong , Nguyệt Băng và Huyết Liên càng cảm thấy kì lạ . Khắp cả trấn không thấy một bóng người . Nhà nhà đều đóng kín cửa .Trời cũng bắt đầu tối rồi . Nguyệt Băng đành tiến đến một khách điếm , gõ cửa .
Được một lúc , tưởng chừng như sẽ không có ai mở cửa thì chi dát một tiếng . Cánh cửa dày nặng được mở ra .
Mở cửa là một lão già lớn tuổi . Lưng lão còng xuống , dáng người thấp bé . Trên người cũng không có chút linh lực . Chắc tại tuổi già nên hành động có chút chậm chạp . Lão chống gậy trên đất , giọng nói khàn khàn trầm đục :
- Rời khỏi đây . Hoặc các người sẽ không bao giờ có thể rời đi .
Lão vừa nói xong , chưa kịp để hai người hỏi thêm câu gì . Cả thị trấn bỗng sáng bừng lên bởi những đốm lửa xanh . Vẻ mặt nhăn nheo của lão già hơi biến đổi , bất chấp tất cả kéo Nguyệt Băng và Huyết Liên vào trong khách điếm . Lão nhìn hai người với ánh mắt phức tạp . Đi lên lầu . Giọng lão từ phía cầu thang truyền xuống :
- Không kịp rồi . Muốn sống thì núp cho kĩ . Đợi tới canh năm sáng mai lập tức rời đi .
Nguyệt Băng và Huyết Liên nghi hoặc . Câu nói vừa rồi của lão ta có ý gì . Thị trấn này ngay từ đầu đã có chút cổ quái rồi . Không được, phải hỏi cho rõ .
Hai người nhanh chóng chạy lên lầu , tìm vài gian phòng rốt cuộc cũng tìm thấy lão . Gõ gõ cửa , đợi cho trong phòng vang lên giọng nói ồm ồm đồng ý của lão thì bước vào .
- Muốn hỏi gì thì nhanh lên . Ta muốn nghỉ ngơi .
Lão từ trên giường ngồi dậy , lấy quải trượng chậm chạp đi tới bộ bàn ghế giữa phòng ngồi xuống . Rót ấm trà ra ba cái chén . Hiển nhiên là có ý để Nguyệt Băng và Huyết Liên ngồi xuống nói chuyện . Hai người cũng rất hiểu ý ngồi xuống đối diện lão .
- Bọn cháu muốn nghe chuyện về thị trấn này .
Ánh mắt lão có chút xa xăm như rơi vào hồi ức . Được một lúc , lão nói .
- Nơi đây là Lam Bình trấn . Trước đây, nó không phải như bây giờ . Năm đó Lam Bình trấn cũng là một thị trấn đông đúc , sôi nổi có tiếng . Sông Lam bởi màu nước độc đáo như,lam phỉ thúy mà hấp dẫn rất nhiều người tới xem . Lúc đó lại vừa lúc hội trấn hằng năm tổ chức . Đến rất nhiều người . Không biết tại sao sông Lam vốn yên ả bốn mùa đột nhiên sóng to dữ dội , đùng một cái là kéo đến . Một trận sóng đã nhấn chìm hoàn toàn Lam Bình trấn . Vô số người bởi vậy chết đi , sinh ra oán khí cường đại . Mười năm sau , một vị ma tu đã đến đây, lập tế trận . Ngươi biết không , suốt mười năm , oán khí của bọn họ đã sớm không có cách nào khống chế.
Vị ma tu đó muốn khống chế bọn họ, nào có khả năng , hơn nữa còn bị cắn nuốt. Nhưng hắn còn có chút bản lĩnh . Lúc sắp chết đã nguyên rủa bọn họ . Khiến họ không bao giờ xuất hiện dưới ánh mặt trời . Oán khí lại càng thêm nhiều . Phàm là người tiến đến đây đều sẽ không bao giờ rời đi được nữa, vĩnh viễn gia nhập với bọn họ .
Huyết Liên vừa định hỏi thêm một chút , phía dưới lầu đã vang lên tiếng đập cửa.
- Diệp lão , mau mở cửa .
Giọng nói của nam nhân trung niên vang lên . Giọng điệu có chút hối hả , không vui . Thì ra lão già này gọi là Diệp lão .
Diệp lão nhíu mày . Quay lại dặn bọn họ trốn kĩ, lão giúp các nàng giấu diếm. Còn trốn được hay không, hắn không quản . Dặn dò xong , Diệp lão chầm chậm bước xuống mở cửa .
Thần thức Nguyệt Băng ngoại phóng, theo dõi tình hình bên ngoài .
Diệp lão đang mở cửa . Cánh cửa dày nặng lại chi dát một tiếng mở ra . Bên ngoài là một đám người , à không, phải nói là quỷ . Khuôn mặt đều dày đặc tử khí và sát khí . Dẫn đầu là nam quỷ vừa lên tiếng .
- Diệp lão, ta kính người là trưởng lão lớn tuổi nhất của Lam Bình trấn. Không hề giết ngươi . Nhưng tại sao người giúp người khác lẩn trốn .
Hóa ra năm đó Diệp lão ra trấn cầu lấy đan dược tăng tuổi thọ nên không hề bị Sông Lam nhấn chìm . Lại bởi vì thân phận kính trọng nên được giữ lại mạng nhưng lại không được bước ra khỏi trấn .
Diệp lão vẫn ung dung trả lời :
- Có hay không tìm là sẽ thấy .
Thấy Diệp lão bảo vậy , nam quỷ đó cũng chẳng nói nữa , dẫn theo thôn dân phía sau lên tầng .
Cộp , cộp , cộp ...
Tiếng giày va chạm với mặt sàn vang lên . Huyết Liên và Nguyệt Băng nghe rõ từng tiếng .
3 bước...
2 bước...
1 bước ...
Bàn tay nam quỷ đó chạm vào cửa , trái tim Diệp lão cũng tùy theo nhấc lên . Cánh cửa nhẹ nhàng mở ra ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.