Chương trước
Chương sau
Bầu không khí thoáng chốc rơi vào trầm lặng , không có ai lên tiếng . Lưu Tư Niên vốn đang cười với Huyết Liên chợt nhận ra bầu không khí có chút kì lạ . Quay mặt ra bỗng phát hiện .... tất cả mọi người đều mắt đối mắt không nói chuyện . Này , trò chơi mới à ?
Nửa khắc, mọi người vẫn im lặng .
Một khắc, mọi người vẫn cứ lặng im .
Cuối cùng Lưu Tư Niên không chịu được bầu không khí này nữa , lên tiếng phá hủy :
- Vô Song , huynh và tiểu mỹ nhân ở gia tộc hay môn phái nào vậy ?
Nguyệt Băng ngước mắt nhìn tên hoa hoa công tử trước mặt , nhàn nhạt trả lời :
- Không môn không phái , không gia tộc .
Lưu Tư Niên có chút ngại ngùng sờ cái gáy . Hình như Vô Song không dễ nói chuyện thì phải . Vẫn là tiểu mỹ nhân tốt .
- Tiểu mỹ nhân, tiếp theo bọn muội định đi đâu ?
Lưu Tư Niên nháy nháy mắt , bày ra bộ dáng tự cho là đẹp mắt với Huyết Liên .
Huyết Liên:....
Bầu không khí lần thứ hai rơi vào im lặng . Lưu Tư Niên không còn cách nào khác lại quay sang Nguyệt Băng . Ai bảo tiểu mỹ nhân không trả lời hắn chứ . Ít nhất Vô Song lạnh lùng nhưng vẫn trả lời.
Không sao, cô nương mà . Phải có chút tính tình mới được .
- Đô thành .
Đô thành là trung tâm của Mạc Lâm quốc . Nơi đó dân cư đông đúc , của cải nhiều . Kì trân dị bảo lại càng không ít , là nơi hội tụ của cường giả khắp Mạc Lâm . Và đó cũng là nơi tập trung các môn phái lớn , đấu giá hội , chợ đen ...
- Vậy đồng hành đi .
Không là câu hỏi mà là câu khẳng định , Quân Dạ Minh vốn im lặng bỗng lên tiếng quyết định , hoàn toàn không có ý tứ hỏi ý kiến người khác .
Nguyệt Băng nhíu mày , nàng không thích cách mà hắn nói chuyện . Độc đoán , chuyên quyền , bá đạo . Không hề để ý đến quyết định của người khác . Cảm giác mà hắn đem đến cho nàng là thượng vị giả ra lệnh cho kẻ dưới .
- Không cần .
Huyết Liên và Nguyệt Băng đồng thời lên tiếng . Huyết Liên đương nhiên không đồng ý . Để cái tên hoa hoa công tử suốt ngày bám lấy nàng còn không bằng không có . Rõ ràng là nàng đeo mặt nạ , con mắt nào của hắn nhìn thấy nàng là tiểu mỹ nhân. Không sợ dưới mặt nạ là khuôn mặt xấu ma chê qủy hờn à .
- Cáo từ .
Nói xong , hai người lập tức tuấn di rời đi.
- Ấy, tiểu mỹ nhân...
Lưu Tư Niên nhìn Huyết Liên rời đi mà tặc lưỡi đáng tiếc .
- Dạ Minh , ta nói huynh này, cái bộ dáng nói chuyện như ra lệnh đó của huynh bao giờ mới sửa được . Huynh xem , tiểu mỹ nhân của ta tức giận bỏ đi rồi .
Quân Dạ Minh không nói gì ,nhìn hắn .
- Được rồi, ta không nói là được . Tử Nhiên , huynh xem . Cái tên kia suốt ngày bộ dáng lạnh lùng cho ai xem chứ .
Lưu Tư Niên cười ha ha ,đến khoác vai Cố Tử Nhiên chọc cười .
Cố Tử Nhiên: ...
Hắn hình như quên mất , Cố Tử Nhiên cũng là mặt than !!!
Dật Hiểu Phàm lúc này lại lên tiếng :
- Đừng đùa nữa . Chúng ta còn có chính sự .
Lưu Tư Niên nghe vậy , bộ dáng hoa hoa công tử lập tức biến mất , chỉ còn sót lại sự nghiêm túc trên gương mặt .
- Hiểu Phàm, huynh nói xem , mảnh kí ức bị mất của huynh là gì chứ ? Ta thấy huynh tìm ngàn năm nay rồi mà không thấy huynh từ bỏ . Rất quan trọng sao ? Không có chút ấn tượng nào à ?
- Ta không biết, chỉ biết rằng rất quan trọng .
Dật Hiểu Phàm lắc đầu , cố gắng suy nghĩ . Trong mơ hồ , hình như có bộ dáng nữ tử hiện ra . Nữ tử mặc y phục đỏ , quay đầu lại cười . Nhưng hắn như cũ không thấy được gương mặt nàng . Dật Hiểu Phàm cố gắng nhìn rõ gương mặt đó nhưng dù thế nào cũng không thể . Biểu tình mờ mịt lần đầu tiên xuất hiện trên khuôn mặt thản nhiên của hắn . Suy cho cùng , chuyện này cũng bắt đầu từ ngàn năm trước . Vốn dĩ , loại kí ức như này đối với hắn không quan trọng nhưng không hiểu sao lại khống chế không được mà đi tìm hiểu nó . Năm đó...
- Hiểu Phàm, Dật Hiểu Phàm... Huynh làm sao vậy ? Đột nhiên lại thất thần ?
- Không có gì.
Giọng của Lưu Tư Niên kéo Dật Hiểu Phàm khỏi dòng suy nghĩ .
Cố Tử Nhiên thấy hắn như vậy cũng không nhịn được lên tiếng:
- Từ bỏ đi . Kí ức đó sẽ hại huynh.
*****Tiểu kịch trường******
Tư Niên (chạy đến) : Tiểu mỹ nhân~
Huyết Liên (lạnh lùng) : Ai là tiểu mỹ nhân ?
Tư Niên : Muội a .
Huyết Liên : Con mắt nào của huynh thấy ta là tiểu mỹ nhân. Ta đang đeo mặt nạ mà .
Tư Niên : Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm của ta , chắc chắn muội là một tiểu mỹ nhân.
Huyết Liên ( cười ) : Hửm? Kinh nghiệm? Nhiều năm ?
Tư Niên ( ôm mặt khóc rống) : Tự đào hố không thể sống .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.