Vài nhóm người hùng hổ lên lầu hai, đá văng cửa phòng gian thượng đẳng của thiếu niên tuấn tú ra, lai giả bất thiện (*) nói: "Tiểu quỷ, làm người đừng quá kiêu ngạo! Năm viên Miên Đan, ngươi nuốt hết được sao!" 
Thiếu niên kia nhíu mi nhìn về phía đám người vừa xông vào, khóe miệng gợi lên một nụ cười lạnh khinh thường, mà ba người con trai khác lại lẳng lặng ngồi trong phòng uống trà, ánh mắt không hề quan tâm đến những người xông vào. 
"Ta bỏ tiền ra, tự nguyện giành, các ngươi lại nói với ta vậy sao? Nếu đã muốn thì tự mình bỏ tiền ra ép ta đi, ta để ở đây này, chỉ cần các ngươi ra giá vượt qua một trăm vạn lượng, cho dù chỉ hơn một hai lượng, ta cũng sẽ không thêm vào." Hai tay thiếu niên khoanh trước ngực, nhíu mi nhìn về phía những người đó mà nói. 
"Tiền nhiều rồi nên không tăng giá lên sao?" Người đàn ông bị lời nói của thiếu niên khiến lòng buồn bực, hai nắm tay nắm chặt răng rắc. Một trăm vạn lượng, sao họ có thể mang đủ ra, trên người của thế lực nhiều nhất ở đây, thêm tiền mang theo chẳng qua cũng chỉ có mấy chục vạn lượng, lấy gì để áp đảo được giá cả thiếu niên này đưa ra chứ? 
"Tàm tạm thôi, ít nhất so với việc các ngươi không bỏ được tiền ra, đồ ngốc thẹn quá hóa giận, còn khá hơn." Thiếu niên mở miệng rồi cười híp mắt, khẩu khí vô cùng ngạo mạn. 
Ngay tức khắc, những người đàn ông khỏe mạnh này bị giọng nói và ánh mắt khinh thường của thiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550211/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.