“Đan dược lần này không giống những lần trước.” Quân Vô Tà dội cho Kiều Sở một gáo nước lạnh. 
Lần đó tại học viện Phong Hoa là bất đắc dĩ, nếu không nàng sẽ không lấy số thuốc thay đổi tĩnh mạch đó ra. 
“Ồ vậy thì chắc cũng không dưới bảy bình chứ, mỗi bình mười vạn lượng vẫn có chứ.” Kiều Sở gãi đầu gãi tai. 
Quân Vô Tà lườm hắn một cái: “Ai bảo ngươi là ta sẽ bán theo bình?” 
“Hả?” Kiều Sở tròn xoe mắt ngạc nhiên. 
Hoa Dao bất đắc dĩ lắc đầu thở dài không nhịn được nhìn vẻ ngốc nghếch của Kiều Sở. 
“Tiểu Tà Tử đưa cho ta bảy bình đan dược, mỗi bình có năm viên và ta đã thỏa thuận với Hà Thường Nhạc mỗi bình mang ra đấu giá riêng, đơn vị tính là viên.” 
Kiều Sở gật đầu một cách mơ hồ, nghĩ một hồi lâu mới bật ra một câu nói. 
“Có thể kiếm được rất nhiều ngân lượng không?” 
“…” Hoa Dao nét mặt khinh khỉnh liếc nhìn Kiều Sở, quyết định không nói chuyện dài dòng với tên ngốc đầu óc có vấn đề này nữa. 
Kiều Sở tự thấy không ai công nhận mình, xoa xoa chóp mũi, lặng lẽ ngồi xuống rót trà uống. 
Người đến tham dự buổi đấu giá Thiền Lâm càng ngày càng đông, đến lúc cuối cùng đông không thể đóng nổi cửa rồi vẫn có người muốn chen vào phía trong. 
Quân Vô Tà ngồi tại phòng thượng đẳng trên lầu hai nhìn xuống đám đông hỗn loạn chưa từng có đó, trong lòng cảm thấy có chút kinh ngạc. 
Nàng không thể ngờ đan dược lại được mọi người săn lùng đến vậy, lần đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550205/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.