“Có thể ư… Nhưng chúng ta không biết Đoạn Thiên Nhai ở đâu.” Kiều Sở nắm tóc bất lực nói.
Hoa Dao đột nhiên nở nụ cười, ánh mắt tràn đầy ý cười nhìn về phía Quân Vô Tà, mở miệng nói: “Ngươi sở dĩ cứu tên Mộc Thiên Phàm kia, chính là vì chiêu thức đó phải không?”
Quân Vô Tà gật đầu.
Kiều Sở nghe xong có chút mơ hồ, cũng may Hoa Dao có ý tốt mà giải thích cặn kẽ cho hắn: “Tiểu Tà Tử bằng lòng ra tay cứu Mộc Thiên Phàm là bởi vì chỉ có Mộc Thiên Phàm mới biết Đoạn Thiên Nhai ở đâu, vả lại hắn cũng đã xuống tới đáy vực, chí ít là biết rõ về Đoạn Thiên Nhai hơn người ngoài. Nếu có thể đưa hắn theo, như vậy việc chúng ta đến được Đoạn Thiên Nhai sẽ không gặp bất cứ khó khăn gì cả. Cứ làm như Tiểu Tà Tử vừa nói, chúng ta trước mắt không cần vội vàng đi tìm lăng tẩm Tà đế mà cứ xuống xem thử xem nơi đó có phải là mục tiêu hay không đã, như vậy là ổn rồi.”
Kiều Sở lúc này mới ngộ ra, ánh mắt tràn đầy kính phục nhìn về phía Quân Vô Tà.
“Tiểu Tà Tử, ngươi thật thông minh, những thứ đó mà cũng nghĩ ra được!” Ban đầu hắn còn cứ tưởng Quân Vô Tà thấy Mộc Thiên Phàm quá mức thê thảm nên mới có ý tốt giúp hắn, không ngờ tiểu nha đầu này đã có suy tính trong đầu trước cả rồi.
Quân Vô Tà khẽ nheo mắt, không thèm đáp lại.
“Thực tình… Ta vẫn còn một chuyện muốn nói với các ngươi.” Khuôn mặt Hoa Dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550197/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.