Thế nhưng Quân Vô Tà không hề cảm thấy lời nói của bản thân có chỗ nào mất trí, vô cùng bình tĩnh gật đầu.
“Một chút.”
Mộc Thiên Phàm đăm chiêu một hồi lâu, thật sự là không thể hiểu nổi, thiếu niên này nhìn bề ngoài thì có vẻ nhỏ bé yếu ớt là thế vậy mà khí phách lại vô cùng gan dạ. Nhìn vào cánh tay thối rữa kia của hắn ta nàng không sợ thì thôi, lại vẫn còn muốn tiếp tục sao...
Nàng không cảm thấy buồn nôn sao?
“Cho ngươi tiền.” Quân Vô Tà lại thêm một câu.
Mộc Thiên Phàm khoát tay lia lịa, nói: “Không cần không cần, ta cũng không sống được lâu, nếu như ngươi... thật sự muốn...” Mộc Thiên Phàm cắn răng, từ bên hông lấy ra một con dao găm, dù sao hắn cũng sắp chết, vết thương trên người này đã hành hạ hắn ăn không ngon ngủ không yên, một nhát dao này với hắn mà nói đã không còn cảm giác đau đớn gì nữa rồi. Quân Vô Tà mua Hắc Ngọc Thạch đã là ân đức quá lớn với hắn rồi, sao hắn có thể lại lấy tiền của nàng nữa chứ.
Nói xong, Mộc Thiên Phàm đưa dao lên chuẩn bị đâm xuống thì bỗng nhiên Quân Vô Tà giơ tay ra ngăn hắn lại.
Mộc Thiên Phàm vẻ mặt khó hiểu nhìn Quân Vô Tà.
“Để ta.” Quân Vô Tà khẽ nói.
Mộc Thiên Phàm vô cùng sửng sốt, toàn thân cứng nhắc đưa dao găm đang cầm trong tay cho Quân Vô Tà.
Quân Vô Tà thuần thục đón lấy dao găm, phảng phất đâu đó khung cảnh của một ca phẫu thuật thường thấy ở kiếp trước.
Nhìn tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550194/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.