Chớ nói đến các thiếu niên bị dọa này, ngay cả những người khác trong tửu lâu cũng trợn tròn mắt, nhìn linh lực màu vàng dần tiêu tan trên tay Quân Vô Tà với vẻ khó lòng tin được. 
Một hoàng linh mười bốn tuổi… 
Nói ra quả thực có thể dọa chết một nhóm người! 
Nếu không tận mắt chứng kiến, có đánh chết họ cũng tuyệt đối không thể tin tất cả mọi chuyện. 
Đuổi con ruồi đi, Quân Vô Tà xoay người trở về trong tửu lâu, vung tay ném cho chủ quán một thỏi ngân lượng. 
Chủ quán cuống quýt đón lấy, trán túa ra một lớp mồ hôi lạnh. 
“Đền cho ông.” Quân Vô Tà nói. 
Chủ quán gật đầu lia lịa, không dám hé lời. 
Thiếu niên có thiên phú trác tuyệt như thế, cho ông ta một trăm lá gan ông ta cũng không dám nói một câu, hơn nữa thiếu niên này ra tay hào phóng, thỏi ngân lượng này đủ để mua được năm cột đá cẩm thạch rồi. 
“Tiểu Tà Tử, ngươi ra tay như vậy có hơi ác đó.” Kiều Sở tiến đến bên cạnh Quân Vô Tà, những người vừa xung đột với các đệ tử của học viện Phong Hoa chính là hắn và đám người Hoa Dao. 
“Hà tất phải nhiều lời?” Quân Vô Tà hơi nhướng mày. 
Kiều Sở chỉ cười ngốc nghếch. 
“Tiểu Tà, bên này là đồng bạn của cô à?” Một bóng dáng cao gầy đi ra từ trong đám người, Phạm Trác ôm Hắc Miêu và Be Be đại nhân mỉm cười đi tới, ánh mắt ôn hòa thiện chí nhìn sang đám người Kiều Sở ở bên cạnh Quân Vô Tà. 
Quân Vô Tà khẽ gật đầu. 
“Vị này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550182/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.