Rất sợ những thứ ăn vào sẽ xung đột với thuốc mà hắn uống, vì vậy luôn luôn do người thân cận của Phạm Khải là Cung Thành Lỗi lo liệu, từ nấu cho đưa tới cũng đều là một mình Cung Thành Lỗi làm, chưa từng qua tay người nào khác.
Cung Thành Lỗi là người mà một lần Phạm Khải ra ngoài dạo chơi cứu về, đó là khi hai người vẫn còn là thiếu niên, trong lúc Phạm Khải còn theo sư phụ học tập, Cung Thành Lỗi vẫn luôn bên cạnh Phạm Khải, bao nhiêu năm như thế, Cung Thành Lỗi có thể nói là một lòng trung thành, chưa từng có lúc ngỗ ngược.
Phạm Cẩm quả thực không muốn nghi ngờ thúc thúc đã nhìn bản thân lớn lên từ nhỏ.
“Cũng không chắc là ông ta, nếu như có người muốn nhúng tay vào gia vị của đồ ăn đều được.” Quân Vô Tà không hề suy đoán một cách độc đoán rằng Cung Thành Lỗi là người hạ độc.
“Nếu không phải ông ta thì cũng chắc chắn là người thân thuộc với phụ thân các người, bằng không tuyệt đối không thể vào được bếp của ông ta.” Quân Vô Tà nói.
Phạm Cẩm suy đi nghĩ lại vẫn không tìm ra được người nào phù hợp.
Quân Vô Tà nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt trong sạch.
Trong lòng nàng đã có một đối tượng đáng nghi, mà người này, Phạm Cẩm chắc cũng đoán ra, nhưng hắn lại vẫn mơ hồ.
Tình cảm có những lúc đúng là dẫn dắt sai lệch suy nghĩ của con người.
Quân Vô Tà nhấp một ngụm trà, cân nhắc xem có cần nói với tên đầu gỗ này suy đoán của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550172/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.