“Ninh Hinh, mọi người làm sao vậy?” Lộ Uy Kiệt tỏ vẻ quan tâm bước tới hỏi nhưng bị Ninh Hinh đẩy ra.
“Ta phải quay về.” Ninh Hinh cương quyết nói. Rồi chẳng thèm để ý đến câu hỏi của Lộ Uy Kiệt, cứ thế đưa Doãn Ngôn chạy đi.
Lộ Uy Kiệt và đám thiếu niên kia hết sức hoang mang, không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Một nhóm thiếu niên bên cạnh vẫn hỏi: “Ninh sư tỷ như vậy là sao? Lần đi săn linh thú này vẫn chưa kết thúc, tại sao lại vội vã bỏ đi như vậy. Tỷ ấy đã nói chúng ta ở đây chờ đám người kia chết hết rồi đi nhặt đồ mà?”
Lộ Uy Kiệt khẽ giật giật mép, mặt mày vẫn còn sa xẩm vì vị Ninh Hinh đẩy ra.
“Tỷ ấy muốn đi thì cứ để tỷ ấy đi, chúng ta tiếp tục chờ ở đây.” Lộ Uy Kiệt nóivới giọng đầy bất mãn.
Phía bên kia, linh thú cấp lãnh chủ đang bị người của Quân Vô Tà bao vây.
Nó da dày thịt béo, da lông che chắn hết mọi công kích bên ngoài, nhưng vẫn không chịu được trận đạn bom này, cơn giận dữ ban đầu dần thay thế bằng sự đau đớn, khi không thể chịu đựng được nữa, linh thú cấp lãnh chủ lập tức đổi hướng, quay ngược hướng bỏ chạy về phía đám Long Kỳ.
Linh thú cấp lãnh chủ đột nhiên “bỏ chạy” làm cho cả đội quân chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu của Kiều Sở ngẩn ngơ, tất cả đểu nhìn theo con vật to lớn gào thét bỏ đi, mọi linh lực cố gắng tạo ra vẫn còn đang xoay vòng trong lòng bàn tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550137/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.