Sau khi Quân Vô Tà trị liệu cho rắn hai đầu xong, tình trạng của nó rõ ràng có chuyển biến tốt đẹp, hai cái đầu rũ xuống cuối cùng cũng có sức ngẩng lên. 
Làm xong tất cả, Quân Vô Tà ngã thẳng về phía sau. 
Nhìn nàng ngã xuống, đám người Kiều Sở đang ngồi bên cạnh vội giật mình lao về phía Quân Vô Tà, sợ nàng liên tiếp chữa trị cho hai con giới linh kia mà tiêu hao quá nhiều. 
Nhưng bọn họ chưa kịp đụng tới người nàng. 
Quân Vô Tà đã phù một tiếng, tựa lên cái bụng đầy lông lá, thân thể nhỏ nhắn được Cổn Cổn đầy lông đỡ lấy, Quân Vô Tà thỏa mãn thở dài. 
Đám người đang xông tới chỉ có thể co quắp thu chân lại. 
Cảm tưởng Quân Vô Tà không phải tiêu hao linh lực, mà là đang hưởng thụ cái bụng mềm mại của Cổn Cổn... 
Nhận thức này khiến đám người vừa rồi nhìn thấy dáng vẻ sát phạt quyết đoán của Quân Vô Tà có một cảm giác nhầm lẫn kì diệu. 
“Ô?” Cổn Cổn cúi đầu, nhìn Quân Vô Tà đang nằm úp cọ cọ vào bụng mình, lơ mơ nghiêng cái đầu to sang một bên 
“Đợi lát nữa lại chữa.” Quân Vô Tà vỗ vỗ bụng Cổn Cổn, dụi cả người vào bộ lông lòa xòa kia, tuy nhiên nàng cũng lại đứng lên rất nhanh, nhìn chằm chằm đám lông trên bụng Cổn Cổn, khẽ nhíu mày. 
“Sờ không thích nữa rồi.” Quân Vô Tà nhíu mày lẩm bẩm. 
“Ô...” Dường như cảm nhận được mình bị chê, Cổn Cổn buồn bã vò vò đám lông trên bụng mình, ý là muốn chúng mềm mại hơn một chút. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550106/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.