Chương trước
Chương sau
Quân Vô Tà lần đầu tiên đột phá đã hấp thụ được đằng xà, nhưng lần hấp thụ này vô cùng khó khăn, lần này Quân Vô Tà đã chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa còn kêu Túy Liên bảo vệ bên cạnh.
Sau khi đóng hộp Tụ Linh lại Quân Vô Tà hít một hơi dài, giống như lần trước, chậm rãi quay chóp hộp Tụ Linh, nàng nhắm mắt lại, để hơi thở được lan rộng ra hấp thu từng chút vào cơ thể.
Tuy nhiên lần hấp thu này lại thuận lợi hơn rất nhiều so với lần trước, gần như không có bất kỳ sự khó chịu nào. Quân Vô Tà cảm nhận được toàn bộ sức mạnh Ngân Lang hấp thụ được đang dần dần lan tỏa trong người nàng, kiểu chua xót vi diệu đó lại khiến người ta hưng phấn lạ thường.
Tất cả thuận lợi làm cho Quân Vô Tà trong quá trình hấp thu cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nàng lại không biết, Ngân Lang cấp năm này hoàn toàn không đẹp bằng con đằng xà kia.
Lần hấp thụ đầu tiên chính là đằng xà, nếu như không có Quân Vô Dược giúp đỡ bên cạnh, Quân Vô Tà tuyệt đối không thể hấp thụ hoàn toàn đằng xà. Mà Quân Vô Tà đã hấp thụ đằng xà rồi lại đi nạp thêm một con giới linh cấp năm thì đã là chuyện khá nhẹ nhàng.
Chỉ trong một canh giờ, Quân Vô Tà đã hấp thu hoàn toàn con Ngân Lang kia, mà theo đó, một luồng sáng màu vàng đột nhiên phát ra từ trong người của nàng, luồng sáng mạnh phát ra đó xuyên qua cành lá rậm rạp, bắn ra!
Đám người Kiều Sở đang chờ dưới gốc cây đột nhiên cảm nhận được một nguồn linh lực chập chờn, lúc này bọn họ ngẩng đầu lên thì thấy một tia sáng màu vàng xuyên qua lá cây, ai nấy đều ngây ngẩn cả người.
“Hoàng linh... Tiểu Tà Tử đã đột phá được hoàng linh nhanh như vậy!” Kiều Sở trợn tròn hai mắt nhìn, nếu hắn nhớ không lầm năm nay Quân Vô Tà chưa đến mười bốn tuổi, giới linh này mới tỉnh lại chưa lâu đã có thể đột phá hoàng linh?
Tuy bọn người Kiều Sở có thể sở hữu sức mạnh của tử linh nhưng chẳng qua chỉ là tạm thời, bọn họ dùng cách nào đó của Trung Tam Giới mới có thể thu được sức mạnh tử linh trong thời gian ngắn, mà tốc độ thăng cấp trong trạng thái biến đổi kiểu này của Quân Vô Tà thực sự khiến người ta được mở mang tầm mắt.
Tranh linh mười bốn tuổi đã khiến người ta trố mắt đứng nhìn, nếu để cho người ta biết Quân Vô Tà đã đạt tới hoàng linh...
Kiều Sở âm thầm nuốt nước miếng, vô thức nhìn về phía “người bình thường” Phạm Cẩm.
Phạm Cẩm kinh ngạc miệng hơi mở, đứng như trời trồng, ngẩng đầu nhìn lên cây đại thụ, ánh mắt vô cùng sửng sốt.
Tư chất của Phạm Cẩm không tệ, mười bảy tuổi đột phá được hoàng linh đã coi như là bản lĩnh khó có được. Vậy mà Quân Vô Tà nhỏ hơn hắn mấy tuổi lại có linh lực ngang ngửa với hắn, trong khi giới linh vừa mới tỉnh lại chưa lâu, đây nào phải thiên tài? Đúng là yêu quái mà!
Phạm Cẩm tự cảm thấy lòng tự tin của mình bị một trận đả kích lớn!
Một lát sau, Túy Liên ôm Quân Vô Tà nhảy từ trên cây xuống, tà áo trắng tung bay như một vị thần.
Tuy Túy Liên và Quân Vô Tà đã quay lại nhưng không thấy tắm hơi Ngân Lang bị Túy Liên xách lên đâu, bọn người Kiều Sở tính toán thời gian, nghi ngờ có phải con Ngân Lang kia đã quay về nơi nó đến hay không, cũng không suy nghĩ nhiều.
“Chuyện này nên xử lý như thế nào?” Kiều Sở đá đá thi thể Lý Tử Mộ, đám thiếu niên kia đã thấy Lý Tử Mộ đi cùng Phạm Cẩm và Quân Vô Tà, nếu để người ta phát hiện hắn chết ở đây e là không dễ trả lời.
“Không cần lo.” Quân Vô Tà thản nhiên nhìn lướt qua khuôn mặt chết không nhắm mắt của Lý Tử Mộ, bình tĩnh nói: “Đến săn bắt linh thú sẽ luôn có vài người bị linh thú giết ngược.”
...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.