Quân Vô Tà đứng dậy đi ra khỏi phòng, Phạm Trác thấy vậy cũng vội vã đứng lên đuổi theo.
Người trong học viện luôn không ngừng chửi rủa Quân Vô Tà, chỉ cần thấy nàng xuất hiện thì cái miệng của họ càng không thể kiềm chế nổi.
“Trở về nói lại với những con chó kia, săn linh… ta sẽ đi, nếu đã muốn ép ta đi vậy thì sau khi ta đi, bọn chúng đừng có hối hận!” Ánh mắt Quân Vô Tà lạnh lùng nhìn những thiếu niên trước mặt, giọng nói lạnh tanh như một thanh đao sắc bén, chọc thủng bầu không khí huyên náo kia.
Đám thiếu niên nghe Quân Vô Tà nói xong lại càng hoảng sợ, vừa nãy còn muốn phản bác lại thì bất chợt phát hiện ra, ẩn dưới hàng mi kia là ánh mắt lạnh như băng, ẩn chứa tia nhìn xuyên thấu tâm can. Ánh mắt sắc bén như lưỡi dao đó làm cho đám thiếu niên kia co rụt toàn thân lại, trong nháy mắt dũng khí của bọn họ đã hoàn toàn bị thiêu rụi, chỉ dám âm thầm chửi rủa vài câu rồi mau chóng chuồn đi.
Đợi cho đám thiếu niên kia đi hết rồi, Phạm Trác lúc này mới mở miệng nói: “Tiểu Tà, ngươi muốn tham gia săn linh thật sao? Những lời ngươi vừa nói lúc nãy là có ý gì?”
Ngày săn linh là sự kiện nửa năm một lần của học viện Phong Hoa, mỗi khi đến ngày săn linh, các học sinh của học viện Phong Hoa sẽ được cử vào rừng Linh Vũ để săn lùng linh thú, sau khi giết linh thú có thể lấy được linh thạch, đồng thời có thể rèn luyện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550084/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.