Buổi trưa hôm đó, Phạm Cẩm lại đúng giờ đến tiểu viện Trúc Lâm ăn chùa, thấy sắc mặt đệ đệ nhà mình càng ngày càng hồng hào, hắn quả thật mừng đến tít mắt.
Toàn bộ đồ ăn của Phạm Trác trong khoảng thời gian này đã đổi thành các bài thuốc, mặc dù mùi vị không ngon miệng bằng đồ ăn thông thường nhưng cũng đặc biệt.
Sau khi A Tĩnh xị mặt bưng mấy món ăn lên bàn, Phạm Trác liền vô cùng tự giác cầm lấy món thuốc của mình lên bắt đầu ăn, làm như không thấy những cao lương mỹ vị đang tỏa mùi hương khắp nơi.
Khẩu vị của hắn vốn kém, giờ đây, sau khi uống thuốc của Quân Vô Tà, khí sắc và tinh thần đều cải thiện rất nhiều, hắn càng phát hiện cuộc sống như thế này xem như là có hy vọng, hy sinh chút ham muốn ăn uống hoàn toàn không có ảnh hưởng gì.
Trái lại, Phạm Cẩm lại không khách khí, cuốn sạch toàn bộ bàn ăn với tốc độ cuồng phong, cũng may Phạm Trác nhanh tay nhanh mắt chuẩn bị riêng cho Quân Vô Tà một cái đĩa nhỏ, gắp sẵn cho nàng mỗi món một ít, bằng không với tốc độ ăn của Quân Vô Tà, gặp phải Phạm Cẩm chỉ sợ chỉ có húp canh thôi.
Trên bàn cơm, ngoại trừ Quân Vô Tà và huynh đệ Phạm gia, còn có thêm một hình dáng nho nhỏ.
Từ lúc Phạm Trác phát hiện giới linh của Quân Vô Tà không sợ hãi mình, hắn thường để Tiểu Hắc Miêu lên bàn ăn cơm.
Giới linh mặc dù không cách nào tìm được sức mạnh trong những đồ ăn bình thường, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550080/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.