Nhìn Phạm Trác yên lặng ngủ nhưng não Phạm Cẩm không lúc nào ngưng trệ, Khuynh Vân Tông đã không còn nữa, bệnh của Phạm Trác thì ngày một nặng, phụ thân mời thần y trên thế gian cũng không thể trị tận gốc, nếu cứ tiếp tục thế này…
Phạm Cẩm siết tay lại thành nắm, sau khi kiểm tra thấy Phạm Trác đã ngủ say giấc, Phạm Cẩm đột ngột đứng dậy, đi về phía phòng của viện trưởng học viện Phong Hoa.
Đứng trước cửa phòng, Phạm Cẩm vừa mới định gõ cửa, từ bên trong cánh cửa đã vang lên giọng của A Tĩnh.
“Viện trưởng đại nhân, xin ngài hãy đi xem thiếu gia. Để Quân Tà đó tiếp tục giày vò, con e thiếu gia…”
Phạm Cẩm bàng hoàng, đá tung cánh cửa ra.
“A Tĩnh! Ai cho phép ngươi đến đây nói xằng nói bậy!” Phạm Cẩm trừng mắt nhìn A Tĩnh đang đỏ hoe mắt đứng trong phòng với vẻ khó lòng tin được, hắn không thể ngờ được rằng chỉ mới một khắc, A Tĩnh đã đến tìm phụ thân hắn báo cáo rồi.
“Đại… đại thiếu gia…” A Tĩnh không ngờ rằng Phạm Cẩm lại xuất hiện ở đây, mặt thoáng chốc hiện lên nét căng thẳng.
Ông lão tóc đã điểm bạc ngồi trong phòng, mặt mũi hiền từ, nhìn thấy Phạm Cẩm xuất hiện, trên mặt ông ta thoáng kinh ngạc.
“Cẩm Nhi, sao con lại đến đây?” Viện trưởng học viện Phong Hoa là Phạm Khải nói, ông là phụ thân của Phạm Cẩm và Phạm Trác, nắm toàn bộ quyền hạn của học viện Phong Hoa.
“Phụ thân, xin cha đừng tin những lời A Tĩnh nói, con hiểu Quân Tà hơn A Tĩnh, hắn tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550074/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.