Quân Vô Tà nhìn Phạm Cẩm, lãnh đạm nói: "Không biến mất thì cũng là kết quả như vậy thôi."
Nếu nàng cảm thấy phiền phức, Khuynh Vân Tông muốn hòa bình cũng không hòa được.
Chút công phu mèo cào của Khuynh Vân Tông, một chút Quân Vô Tà cũng thấy chướng mắt.
"Hả?" Phạm Cẩm sửng sốt.
"Nếu ngươi tin ta thì giao đệ đệ ngươi cho ta điều trị." Quân Vô Tà bỗng nhiên mở miệng.
Phạm Cẩm gần như không hề do dự đến một giây: "Được được! Chẳng qua..." Phạm Cẩm lại hơi do dự.
"Thân thể của Tiểu Trác vẫn do phụ thân bận bịu chăm sóc, chuyện này chỉ sợ là phải nói với ông một tiếng mới được."
Quân Vô Tà gật đầu.
Phạm Cẩm lập tức nở nụ cười: "Không nghĩ rằng ngươi lại có tài như thế, ngươi giúp Tiểu Trác như vậy, ta thật sự không biết cảm ơn ngươi như thế nào mới được."
Ngay từ đầu đồng ý mang theo Quân Vô Tà, chẳng qua là bởi vì Cố Ly Sanh dặn, sau đó bảo vệ nàng cũng là thật tình thích tính tình thành tâm của nàng. Tuy rằng thái độ của Quân Vô Tà làm người khác quạnh quẽ một chút, nhưng không khó chung sống, có cái gì thì là cái đó, cũng không giở thủ đoạn với người khác, cách chơi đùa, tâm tư của thiếu niên đơn thuần như vậy, Phạm Cẩm rất thích.
Bây giờ, Quân Vô Tà cứu Phạm Trác, Phạm Cẩm lại cảm kích nàng không dứt.
"Tiền thuê nhà." Quân Vô Tà thình lình mở miệng.
Phạm Cẩm sửng sốt một chút, hơn nửa ngày mới hiểu được ý của Quân Vô Tà.
"Ý ngươi là, ngươi cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550072/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.