Phút chốc, trong đại điện vang lên những tiếng hít vào kinh ngạc, sắc mặt ai nấy đều trở nên trắng bệch hết sức khó coi.
“Thời gian không còn sớm nữa, mọi người dẫn các sư đệ đi làm quen một chút đi, tiểu tử này, tạm thời sẽ do ta chỉ dạy.” Dứt lời, Phạm Cẩm mặc kệ biểu tình trên mặt đám đệ tử kia đang hết sức kinh hãi, vỗ một cái lên bả vai của Quân Vô Tà, ý là muốn nàng đi theo mình, sau đó quay người rời khỏi đại điện.
Quân Vô Tà mặc dù không biết vị “Phạm sư huynh” này rốt cuộc có lai lịch gì, nhưng so với đám thiếu niên khó ưa kia thì dù sao hắn vẫn là sự lựa chọn tốt nhất lúc này rồi.
Mãi đến tận khi Phạm Cẩm đưa Quân Vô Tà từ trong đại điện đi ra, biểu tình trên mặt đám đệ tử kia vẫn chưa có cách nào khôi phục lại như bình thường.
Có tên đệ tử mới đến lấy hết can đảm, quay sang sư huynh đứng cạnh mình hỏi: “Sư huynh, vị Phạm sư huynh kia có vấn đề gì sao?” Tại sao nét mặt của các người lại có vẻ sợ hãi như thế…
Tên sư huynh kia thở dài, xoa xoa chân mày nói: “Người đó là Phạm Cẩm! Con nuôi của viện trưởng, đứng thứ tư tại đại hội Đấu Linh của học viện Phong Hoa, tên tiểu tử kia rốt cuộc là may mắn đến mức nào mà lại có thể được Phạm Cẩm thu nhận cơ chứ!”
Phạm Cẩm có thân phận vô cùng đặc biệt, chẳng những được thừa hưởng ánh hào quang từ thân phận con nuôi của viện trưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550033/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.