"Ta đã lật qua mấy quyển sách đó, đáng tiếc ta không có giới linh hệ thực vật nên không thể luyện, đến tay ngươi thì ngươi chính là người có duyên với chúng." Yến Bất Quy sờ sờ râu.
"Ngươi không nên ở lại học viện Phượng Thê, ngươi nên làm chuyện ngươi cần làm."
Quân Vô Tà rũ tầm mắt, nhìn thiên hồ (*) trong tay mình, đồ đã từng phải có được bằng mọi giá, bây giờ lại được Yến Bất Quy đưa đến trước mắt của nàng.
Có thiên hồ, nàng có thể an tâm trở lại Lân Vương phủ, không cần sợ điện Viêm Ma truy sát nữa.
Nhưng...
Đây là chuyện nàng muốn làm sao?
Tham sống sợ chết, dùng nước suối trời để trốn tránh truy sát. Kẻ thù vẫn tùy ý sống sót mà nàng chỉ có thể dựa vào nước suối trời ẩn núp cẩn thận.
"Sư phụ." Quân Vô Tà bất chợt ngẩng đầu: "Lăng tẩm của Tà đế, ta phải đến."
Nắm chặt thiên hồ, đáy mắt Quân Vô Tà hiện lên vẻ kiên định không thể nghi ngờ. Sống tạm bợ không phải điều nàng muốn. Nếu đã có người muốn mạng của nàng thì càng phải tiêu diệt đối phương, vĩnh tuyệt hậu hoạn!
Yến Bất Quy hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn Quân Vô Tà.
"Rồi sẽ có một ngày ta sẽ tiêu diệt điện Viêm Ma." Quân Vô Tà lạnh lùng nói.
Yến Bất Quy sững sờ một lúc lâu, đột nhiên nở nụ cười.
"Được được được, tên tiểu gia hỏa ngươi cũng có chí khí đấy! Không thẹn là... Khụ, nếu ngươi lựa chọn như vậy, vậy thì ta cũng không làm khó ngươi. Thiên hồ và túi Càn Khôn này ngươi tạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550017/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.