Gương mặt Hà Thu Sinh có chút tức giận, ánh mắt nhìn Yến Bất Quy và Kiều Sở bọn họ suýt chút nữa phun ra lửa.
“Yến Bất Quy! Ngươi khất nợ tiền học viện không nói, còn dung túng đệ tử của mình hành hung! Bây giờ còn có tâm trạng ngồi đây uống rượu!”
Yến Bất Quy vẻ mặt bị mắng nhìn xuống bầu rượu treo ở trên tay, cười khổ. Uống rượu? Ông ta lại có tiền uống rượu, trong bầu rượu này toàn là nước, mùi rượu này chẳng qua là mùi vốn có của bầu rượu.
Chỉ là chuyện nhỏ Yến Bất Quy cũng không định giải thích.
“Thì ra là Thu Sinh, hôm nay sao lại có hứng thú tới Đông viện của ta vậy? Có muốn vào ngồi một chút không?” Yến Bất Quy cười nói.
Bộ dạng kia thoạt nhìn cực kỳ tâng bốc, nhưng đám Kiều Sở biết rõ vì sao ông ta lại từ bỏ tôn nghiêm như vậy thì lại cảm thấy trong lòng chua xót.
Nếu không có đám con ghẻ bọn họ vướng chân Yến Bất Quy, với bản lĩnh của ông ta ở Hạ Tam Giới có nơi nào là không thể sống thoải mái?
“Nếu ngươi đã có tâm trạng, ta cho ngươi biết, Yến Bất Quy! Chuyện này nếu ngươi không giải quyết rõ ràng cho ta, dù viện trưởng có tha cho ngươi, ta cũng không đội trời chung với ngươi! Ngươi cho rằng ta thích tới cái chỗ chết tiệt này của ngươi? Nếu không phải viện trưởng có lệnh gọi ngươi qua đó, ta thực sự không muốn làm bẩn đế giày của ta!” Thái độ của Hà Thu Sinh không khác gì đệ tử ông ta, trong mắt bọn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550007/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.