Chỉ là thanh âm đã đủ khiến người bị thương nặng như thế, cỗ khí thế cường đại kia, làm Mặc Thiển Uyên kinh hãi không thôi. 
Thanh linh? Lam linh? Vẫn là Tử linh trong truyền thuyết...... 
Mặc Thiển Uyên hoàn toàn không thể nào suy đoán được thực lực Quân Vô Dược rốt cuộc đã đạt tới tình trạng nào, không hề tiết ra linh lực ở bên ngoài, cũng đã cường đại như vậy! 
Trong thiên hạ, thế nhưng còn có lực lượng đáng sợ như thế? 
Thực lực cường đại như vậy, chớ nói hơn 20 người kia ở trong hoàng thành, cho dù là tông chủ Khuynh Vân Tông tự mình rời núi, chỉ sợ cũng chỉ có thất bại. 
“Hồn Ngọc.” Quân Vô Dược nhìn Mặc Thiển Uyên nói. 
Mặc Thiển Uyên lau đi vết máu bên môi, âm thầm liếc mắt liếc Quân Vô Dược một cái, lúc này cũng không dám có bất luận chần chờ gì, lập tức sai người đi lấy Hồn Ngọc lại đây. 
“Vô Tà.” Sau khi Mặc Thiển Uyên sai người đi làm việc, chính mình thật cẩn thận đối Quân Vô Tà nói: “Ngươi nói ngươi có biện pháp đối phó Khuynh Vân Tông, chẳng lẽ là tính mời... ca ca ngươi ra tay? Đem bọn họ......” Mặc Thiển Uyên làm một động tác cắt cổ. 
“Đúng.” Quân Vô Tà không hề có ý dấu diếm. 
Đôi mắt Mặc Thiển Uyên lập tức trừng lên. 
Đây là muốn hạ sát thủ? 
Không phải là quá tàn bạo hay sao? 
“Người Khuynh Vân Tông, tuy rằng không hiền lành, nhưng bọn họ cũng không làm sự tình gì thương thiên hại lí, ngươi nhanh như vậy liền quyết định...... không phải chứ?” Mặc Thiển Uyên cho dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549868/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.