Máu chảy xuống ở khóe môi, bị mang vào trong miệng rất kịch liệt, máu tanh ngọt kích thích đầy đầu. 
Mắt đen Quân Vô Dược phảng phất bị máu này kích thích, một tia sáng màu tím rốt cuộc bừng lên trong mắt không tài nào che lấp. 
Mùi máu tươi nồng đậm hỗn loạn cùng hương vị chiếm hữu của Quân Vô Dược tràn lên đầu và khứu giác của Quân Vô Tà, mùi máu tươi kia đồng thời cũng khơi dậy ký ức kiếp trước của nàng, khiến nàng đột nhiên cắn mạnh. 
Tảng lớn máu tươi ở trong miệng nàng nổ tung, Quân Vô Dược rốt cuộc buông lỏng đôi môi nàng ra, mắt tím thâm thúy nhìn không thấy đáy, bên môi mang theo vết máu yêu diễm. 
Quân Vô Tà nhân cơ hội này trốn thoát khỏi lồng ngực hắn, đứng trên mặt đất, thở hổn hển nhìn Quân Vô Dược. 
Quân Vô Dược nâng tay lên, quyệt vết máu nơi khóe miệng, đầu lưỡi đau nhức nói cho hắn biết, một ngụm kia của nha đầu này không có một chút lưu tình nào, nếu hắn không phản ứng cực nhanh, chỉ sợ đầu lưỡi đều đã bị cắn xuống. 
Móng vuốt tiểu miêu nhi quá dài, quả nhiên không dễ trêu chọc. 
"Chớ có tức giận, máu bẩn môi ngươi, là ta sai." Không có chút ý tứ tức giận nào, Quân Vô Dược vẫn như cũ tươi cười đầy mặt, hắn giơ tay rút ra ngân châm trên thái dương, đi đến trước mặt Quân Vô Tà, đem chúng đặt ở trong tay nàng. 
"Miêu nhi ngươi có cắn nuốt được linh hồn Hoàng Kim Cự Sư hay không, tối nay sẽ biết, nếu như xảy ra cái gì ngoài ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549837/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.