Quân Khanh muốn mang theo Quân Vô Tà đi ra ngoài tản bộ, Quân Vô Tà tự nhiên không có ý kiến gì.
Sau khi thay đổi xong một thân quần áo, Quân Khanh lại ngồi trên xe lăn, có Long Kỳ đẩy ra đại môn Lân Vương phủ, mang theo Quân Vô Tà lên xe ngựa.
Xe ngựa vòng đi vòng lại trong hoàng thành một hồi lâu. Quân Vô Tà trầm mặc ngồi ở bên trong xe ngựa. Bên ngoài xe ngựa hai bên đường thanh âm hối hả của thương nhân rao hàng cùng người qua đường nói chuyện với nhau rôm rả ở bên tai, mà nàng lại ngay cả mí mắt đều lười không nâng lên một chút, chỉ là cúi đầu vỗ về chơi đùa Miêu nhi trên đầu gối.
Quân Khanh xem ở trong mắt, không khỏi thở dài.
Quá khứ của Quân Vô Tà tất nhiên so không được với hiện giờ, nhưng nha đầu này tuổi còn nhỏ, lại trầm mặc ít lời như vậy, thật sự làm người không yên tâm.
Cũng không biết trải qua bao lâu, xe ngựa rốt cuộc ngừng lại, Long Kỳ đỡ Quân Khanh từ trên xe ngựa xuống dưới, Quân Vô Tà theo sau đuổi kịp.
Chính là đang lúc nàng xuống xe ngựa, khi nhìn đến nơi mình đến, lại không khỏi ngây ngẩn cả người.
Cách đó hơn 10m, một tòa quân doanh chót vót ở trước mắt, Quân Vô Tà quay đầu nhìn lại, toàn bộ hoàng thành đã rời xa khỏi tầm mắt, chỉ một chút bất tri bất giác xe ngựa thế nhưng đã ra khỏi hoàng thành.
"Quân gia ta nổi tiếng là nhờ Thụy Lân Quân của chúng ta, ngươi là nữ nhi Quân gia, nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549760/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.