Quân Vô Dược bất đắc dĩ đứng dậy, nhìn Quân Vô Tà tránh hắn như tránh khẩn. Hắn chạm vào cổ, vệt máu chảy lên tay hắn, màu đỏ tươi đập vào đáy mắt, hắn lại không có chút để ý nào.
"Nhưng thật ra ta lại nuốt lời, lại để ngươi ngửi được hương vị này, ta đây liền đi." Dứt lời, Quân Vô Dược không có dừng lại nữa, trực tiếp rời đi.
Ra khỏi cửa phòng của Quân Vô Tà, ý cười trên mặt của Quân Vô Dược đều rút đi, năm ngón tay hắn chạm vào chỗ yết hầu của mình, đầu ngón tay như bị bôi đen, đem bốn cái ngân châm kia từ da thịt hút ra.
"Tước gia!" Một hắc ảnh lặng yên tới gần, dưới ánh trăng một gối nửa quỳ ở bên bên cạnh người Quân Vô Dược.
"Ngài bị thương!" Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, làm hắc ảnh kia sửng sốt.
Loại địa phương này, thế nhưng có người có thể làm Tước gia bị thương?
"Thương? Này cũng coi như bị thương?" Quân Vô Dược nhìn ngân châm nhiễm máu trong tay mình, đôi mắt màu đen dần dần biến mất, yêu dị màu tím lại một lần nữa hiện lên.
Bất quá là "tiểu dấu răng" của tiểu gia hỏa nào đó, hắn không ngại lại nhiều một chút.
"Để ngươi tìm người, đều tìm được rồi?" Quân Vô Dược nói.
"Đã chuẩn bị tốt."
"Ân, đám lão gia hỏa kia, tưởng đem ta vây ở nơi đó, thật là ý nghĩ kỳ lạ, một ngày kia sẽ cho bọn họ trả giá đại giới." Quân Vô Dược khóe môi hơi gợi lên, nhìn ngân châm trong tay, đáy mắt hắn tràn ra một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549742/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.