Nhìn Quân Vô Tà không muốn nhiều lời với mình, Quân Vô Dược minh bạch, nàng đã tiếp nhận "Thỉnh cầu" của mình rồi. 
Cảm giác được tự do, là sự tình ngoài dự liệu của hắn. Bất quá nếu hắn đã ra ngoài, tự nhiên sẽ đoạt lại những gì vốn nên thuộc về hắn. Ngày báo thù đã sắp đến. Trước đó, hắn cần có đủ thời gian để bản thân khôi phục lại tất cả sức mạnh trước kia. Ngẫu nhiên gặp được tiểu gia hỏa thú vị này, ngốc tại nơi này, có lẽ có thể cho hắn nhiều lạc thú hơn. 
Trong vài ngày sau đó, Quân Vô Tà đều nằm ở trong phòng dưỡng thương. Trong Lân Vương phủ có những linh đan diệu dược gì đều bị đưa đến phòng của Quân Vô Tà. Trong khi đó đại phu tốt nhất toàn thành cũng toàn bộ đều bị trói lại rồi đem tới quý phủ trị liệu cho Quân Vô Tà. 
Nếu như có thể, Quân Vô Tà càng hy vọng chính mình động thủ. 
Nhìn những lão đại phu tóc trắng xoá, lúc thấy Quân Tiển không để ý liền tự đưa ánh mắt chăm chú nhìn xuống, đôi tay phát run kiểm tra thương thế cho nàng, Quân Vô Tà chỉ nghĩ hai chữ —— lang băm. 
Loại thương thế này nếu như giao trên tay nàng, không tới mười ngày liền khỏi hẳn, nhưng trong miệng những lang băm này, các báo cáo đưa ra thời gian, đều không thua kém một tháng. 
Chỉ vì thương thế của nàng quá nặng, muốn chính mình động thủ, đều không có cơ hội. 
Thời gian một tháng, Quân Vô Tà đều bị nhốt tại trong phòng, trừ bỏ Quân Tiển ngày ngày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/549670/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.