Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mộ Khinh Ca cầm trái cây đã được Tư Mạch bóc tốt, vốn định cắn một ngụm, nhưng tưởng tượng đến vừa rồi chưa thoải mái, lòng nàng còn sợ hãi thả lại chỗ cũ.
Tư Mạch buồn cười thay nàng chọn lựa trái cây khác, bộ dáng 'hiền huệ' kia khiến Cô Nhai và Cô Dạ không nỡ nhìn thẳng.
Đối với nghi hoặc của hai người, Mộ Khinh Ca giải thích: "Luyện Đúc Tháp và Vạn Thú Tông khác nhau. Bên trong có người chưa từng rời khỏi Luyện Đúc Tháp, chỉ chuyên tâm chế tạo binh khí, không cần phải gϊếŧ họ. Huống chi, Luyện Đúc Tháp cũng không bền vững như thép. Dù bọn chúng biết ta gϊếŧ viện trưởng chúng, người có tâm trả thù cũng không có mấy ai."
"Vậy cần gì phải đến lần nữa?" Cô Nhai hỏi một câu. Lại trộm liếc nhìn Thánh Vương bệ hạ đang hết sức chuyên chú bóc vỏ trái cây cho Mộ Khinh Ca. Hắn giựt khóe miệng, không đành lòng nhìn.
Mộ Khinh Ca cười nói: "Những người khác trong Luyện Đúc Tháp sẽ không bởi vì Lâu Huyền Thiết chết mà tìm ta báo thù. Nhưng không thể tránh có một số người, vì quyền lực, vì mượn sức lòng người, làm ít chuyện mờ ám sau lưng. Lam gia diệt, Vạn Thú Tông cũng diệt, vì sao phải bỏ qua Luyện Đúc Tháp? Cho nên, phải đi Luyện Đúc Tháp, gϊếŧ người cần gϊếŧ. Chẳng qua một số Luyện Khí đại sư chuyên tâm luyện khí, chưa từng hỏi đến chuyện giang hồ thì bỏ qua đi. Cũng coi như giữ lại ít mồi lửa cho luyện khí Lâm Xuyên."
Nói xong, nàng lại nhìn về phía Tư Mạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012517/chuong-599.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.