Edit: Diệp Lưu Nhiên
Hoa gia bồi dưỡng nữ tử, trước giờ không phải tu vi.
Thiên phú Hoa Cầm Tâm không bằng Lam Phi Nguyệt, tu vi căn bản không phải là đối thủ của nàng ta.
Lam Phi Nguyệt đột nhiên ra tay, kình đạo tàn nhẫn phóng thẳng tới khuôn mặt xinh đẹp của nàng, khiến nàng sợ tới mức thét lên, thiếu chút bóp nát truyền tống phù của mình.
Phanh!!!
Một tiếng nổ lớn vang lên giữa không trung Thần Di.
Lam Phi Nguyệt tập kích Hoa Cầm Tâm, nửa đường bị Mộ Khinh Ca đón được, biến thành hư vô.
Hoa Cầm Tâm âm thầm nhẹ nhàng thở ra, phóng ánh mắt cảm kích tới Mộ Khinh Ca. Đáng tiếc, Mộ Khinh Ca căn bản không có nhìn tới nàng. Nàng ra tay, chỉ đơn giản là Hoa Cầm Tâm vì nàng mới đắc tội Lam Phi Nguyệt, không có ý gì khác.
Hơn nữa, câu so sánh Hoa Cầm Tâm nói ra khiến nàng thấy vui tai.
Ừm, gà rụng lông, hình dung này không tồi!
Công kích bị chắn, ngũ quan dưới khăn che mặt của Lam Phi Nguyệt hơi vặn vẹo, giữa mày dữ tợn nhìn về phía Mộ Khinh Ca, lạnh lẽo trào phúng: "A, đúng là đồ phong lưu, còn chưa làm gì đã bắt đầu thương hương tiếc ngọc?"
Mộ Khinh Ca lười phí miệng lưỡi với nàng ta.
Khương Ly thì không thế, cười duyên nói: "Ta đây là phu nhân chính thất còn chưa ghen ghét, Lam tiểu thư sao đã bắt đầu ghen tuông rồi? Ngươi khắp nơi cắn Khinh Ca nhà ta không buông, rốt cuộc là ghen ghét mỹ mạo, hay là ghen ghét hắn chướng mắt ngươi?"
"Nói bậy!" Lam Phi Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012489/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.