Edit: Diệp Lưu Nhiên
Phượng Vu Phi cũng tán đồng gật đầu.
Đêm qua nàng ở cung yến cũng âm thầm nhìn tiểu thư Lam gia. Đúng là mỹ nhân hiếm có, nhưng tuyệt không khoa trương như bá tánh biểu hiện ra ngoài.
Nếu so về mỹ mạo, Phượng Vu Phi cảm thấy tiểu thư Lam gia kia, có khi còn kém hơn vị Khương nữ hoàng tràn ngập phong tình dị vực, quyến rũ vũ mị này.
Đương nhiên nếu ném đi giới tính, luận mỹ mạo, đương nhiên tiểu tước gia bọn họ là thiên hạ đệ nhất!
"Hứ, cả ngày che mặt, ai biết dưới khăn che mặt kia là đẹp hay xấu? Cố lộng huyền hư." Khương Ly khinh thường hừ một tiếng.
(*) Cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ huyền bí.
Mộ Khinh Ca quay đầu nhìn lại, nhìn khăn che mặt kim sắc nàng đeo, nhướng mày.
Khương Ly lập tức thẳng người, nâng cằm tự tin nói: "Ta đẹp hay xấu, ngươi nghiệm chứng qua rồi còn gì."
Mộ Khinh Ca nén cười gật đầu, nói với mọi người: "Đi thôi."
Nữ nhân Lam gia muốn làm cái gì, nàng không hứng thú. Lúc trước bởi vì nghe thấy nàng ta ái mộ Tư Mạch, mới cố ý đánh giá.
Ngoại hình một người, không đại biểu cho cái gì.
Cho dù Lam Phi Nguyệt có đẹp thế nào, thì sao?
Mấy người tiếp tục bước chậm đi, không cảm thấy hứng thú với đường chính náo nhiệt. Chẳng qua bọn họ phải về dịch quán, vô luận là Khương Ly hay nhóm Mộ Khinh Ca đều phải đi ngang qua đường chính.
Đi một hồi, phía trước có thanh âm chen chúc truyền tới.
"Này, chớ có đẩy!"
"Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012434/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.