Edit: Diệp Lưu Nhiên
Sứ giả Nhung quốc vô cùng lúng túng, dứt khoát quăng vỡ cái bình: "Ngươi nói đi muốn cái gì, chỉ cần ta có thể làm chủ, đều được."
Bộ dáng cứng cổ, cứ như Mộ Khinh Ca đang ép hắn phải đi thắt cổ tự sát vậy.
Muốn gì ở Nhung quốc?
Mộ Khinh Ca cẩn thận tìm tòi, phát hiện đúng là không cần cái gì. Trước khi xuất phát, nàng đã thu được tình báo, nói Nhung quốc đã hủy bỏ lệnh truy nã nàng.
Hiện giờ, nàng còn có thể muốn gì ở Nhung quốc?
Vấn đề này không chỉ khổ cho sứ giả Nhung quốc, mà cũng khổ cho Mộ Khinh Ca.
'Ài, muốn đồ vật từ người khác, khó thật!'
Đột nhiên, ánh mắt Phượng Vu Phi chợt lóe, tới bên cạnh Mộ Khinh Ca thấp giọng nói bên tai nàng, rồi thối lui.
Lập tức, ánh mắt Mộ Khinh Ca sáng ngời, nhoẻn miệng cười: "Một khi đã vậy, không bằng Nhung quốc cho chúng ta một năm thu thuế đi. Ai bảo tam đẳng quốc chúng ta nghèo nàn đây?"
Một năm thu thuế của Nhung quốc, là có bao nhiêu?
Khoản doanh thu này, ở trong tam đẳng quốc sẽ mang đến thay đổi gì? Chủ yếu là, nếu sau khi sứ giả Nhung quốc trở về, hoàng đế biết hắn đã ném đi một năm thu thuế, vậy kết cục hắn sẽ thế nào?
"Cái gì? Một năm thu thuế! Ngươi có biết Nhung quốc một năm thu nhập từ thuế có bao nhiêu không? Cư nhiên dám công phu sư tử ngoạm! Huống chi chuyện này ta căn bản không làm chủ được!" Sứ giả Nhung quốc lập tức phản bác.
Mộ Khinh Ca lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012426/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.