Edit: Diệp Lưu Nhiên
Lúc Khương Ly đi được một nửa, Triệu Nam Tinh mới tới gần Mộ Khinh Ca, nhẹ giọng: "Khinh Ca, vị Khương nữ hoàng ấy có biết..."
Mộ Khinh Ca gật đầu: "Nàng ấy biết."
Nghe được đáp án, bao nhiêu mồ hôi đổ ra được Triệu Nam Tinh lau hết, tảng đá lớn rốt cuộc buông xuống.
Mộ Khinh Ca không hiểu nhìn hắn, hỏi: "Triệu sư huynh đang lo lắng gì thế?"
Triệu Nam Tinh giựt khóe miệng, nội tâm chửi thầm: 'Còn không phải đào hoa nhà ngươi quá nhiều, sẽ biến thành đào hoa kiếp?'
"Truyền, tam đẳng quốc Tần quốc, Ly quốc, Ngu quốc yết kiến --!"
Thanh âm thái giám truyền đến lần thứ hai.
"Cuối cùng đến chúng ta." Phượng Vu Phi ưỡn ngực, thở hắt ra.
Biểu tình nàng hơi ngưng trọng, phảng phất như sắp đại chiến đến nơi.
Mộ Khinh Ca nhìn về phía nàng, cười nói: "Thả lỏng. Chúng ta đi tham gia tiệc tối, không phải quyết đấu."
Lời nói của nàng khiến Phượng Vu Phi lộ ra khuôn mặt bất đắc dĩ, nở nụ cười phong tình vạn chủng: "Hết cách, sau khi tiến vào Thánh Nguyên đế quốc, ta luôn cảm giác từng bước bẫy rập, nguy hiểm khắp nơi."
Nàng là Thái nữ, trên vai gánh trách nhiệm không thể trốn tránh. Cũng chính vì trách nhiệm này, khiến nàng cảm thấy áp lực gấp bội. Thời điểm ở Ly quốc còn tốt, dù sao cũng là địa bàn của mình. Nhưng tới Thánh Nguyên đế quốc, nàng ẩn ẩn cảm thấy lực bất tòng tâm. Nếu không phải còn có Mộ Khinh Ca tọa trấn khiến nàng an tâm, sợ là không biết nàng có thể gánh được áp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012415/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.