Edit: Diệp Lưu Nhiên
Ngủ say ngàn năm, Bát Hoang Hư Không Viêm phỏng chừng đã tiến vào giữa kỳ trưởng thành.
Mộ Khinh Ca rùng mình, trong lòng có chút lo lắng. Nguyên Nguyên chỉ mới sinh còn mới tiến vào trưởng thành. Nếu đối thủ là Bát Hoang Hư Không Viêm kỳ trưởng thành, chỉ sợ không đấu lại.
...
Ra khỏi phòng tộc lão, sắc trời đã tối mịt.
Thành trì Hổ tộc bị bao phủ bởi bóng đêm.
Mộ Khinh Ca ngước mắt nhìn về phía chân trời, lốm đốm đầy sao, dường như duỗi tay ra là có thể bắt lấy.
Lát sau, Phục Thiên Long từ bên trong đi ra, tới bên cạnh Mộ Khinh Ca, nhìn sườn mặt nàng: "Tộc lão đã nghỉ ngơi."
Mộ Khinh Ca gật đầu.
Một lát sau, Phục Thiên Long nói: "Ta không nghĩ tới Bát Hoang Hư Không Viêm khủng bố như thế, ngươi thật sự còn muốn đi tìm sao?"
Mộ Khinh Ca không lập tức trả lời.
Bởi vì, nàng cũng có chút do dự. Nếu là chính nàng đi chống lại Bát Hoang Hư Không Viêm, nàng sẽ nhất định không chút do dự gật đầu, muốn đi thử một lần. Nhưng đối thủ của Bát Hoang Hư Không Viêm là Nguyên Nguyên. Tiểu gia hỏa bụ bẫm kia đến đứng còn không xong, có thể thắng sao?
"Quá nguy hiểm, đừng nên đi. Ngươi hiếm khi tới Ba quốc, không bằng đi chơi cùng ta. Sau đó chúng ta trở về Ngu quốc." Phục Thiên Long khuyên nhủ.
Mộ Khinh Ca đang muốn nói chuyện, trong đầu đột nhiên truyền đến thanh âm mềm mại ngạo kiều của Nguyên Nguyên: "Hừ, Bát Hoang Hư Không Viêm cái gì, đều là đồ ăn vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012402/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.